“Ngữ Phàm?”Diêm Cung Thiên kinh ngạc nhìn thiên hạ trong lòng ngực, tim đập gia tốc phỏng đoán trứ ý tứ của cậu. Ý tứ của cậu là …
Do dự gian, Quý Ngữ Phàm đã kính tự kéo cổ của hắn xuống lo lắng in lại hắn dấu, ngốc hôn trứ. Cậu muốn hắn ôm mình. dù là vào lúc đó, hay là hiện tại, dùng nụ hôn của hắn cùng cơ thể hắn đến bình định bất an trong lòng cậu.
Diêm Cung Thiên đương nhiên không phải ngốc tử, lập tức không chút do dự làm sâu cái hôn, nhẹ cắn môi Quý Ngữ Phàm, tiến thêm một bước công hãm lợi cùng lưỡi cậu, giao triền.
Quý Ngữ Phàm khinh suyễn, mị hoặc tuân lệnh, Diêm Cung Thiên đầy ngập dục hỏa nhanh chóng bốc cháy lên. Hai người dùng đầu lưỡi thấp nóng dây dưa, hắn hôn thật sâu, thẳng đến khi người trong lòng ngực hơi giãy dụa, mới lưu luyến không rời buông mềm mại bên miệng ra.
“Ngươi xác định sao?” thanh âm Diêm Cung Thiên mất tiếng hỏi người ôm cổ cậu, tựa đầu chôn ở hõm vai Quý Ngữ Phàm.
Người trong lòng ngực trả lời thị càng nhanh ôi dựa vào, gật gật đầu.
trạng huống hạ như vậy, hắn như thế nào còn có thể nhẫn nại?
Diêm Cung Thiên một phen ôm lấy ái nhân, đánh mở cửa phòng, đưa cậu phóng ở trên giường nhìn xuống cậu,dư ôn hôn nồng nhiệt làm cho hai má cậu nhiễmđỏ ửng, tăng thêm kiều mỵ mê người.
“Lại tiếp tục, cho dù ngươi muốn dừng ta cũng cũng dừng không được, Ngữ Phàm.”Hắn cho cậu một cơ hội cự tuyệt cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-bao-cai-om/2268818/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.