Người tên Huyết Nguyệt bước ra. Hắn có gương mặt y chang Uẩn Lãnh phải nói là không hề khác một chút nào, chỉ khác mái tóc Uẩn Lãnh màu đen mà hắn lại là màu trắng. Hắn mỉm cười chào đám hoàng tử nhưng không hề có ý định cúi mình. Giờ đám người hoàng tử đã hiểu tại sao cơ quan và ngôi nhà này lại tinh diệu và tỉ mỉ đến từng chi tiết như vậy.
- Uẩn Lãnh chết tiệt, ngươi còn sống sao không đến tìm bọn ta - Hàn Ân khóc lóc trách móc.
- Uẩn Lãnh sao? Bao nhiêu lâu rồi không ai gọi ta bằng cái tên như vậy nhỉ? - Huyết Nguyệt trầm tư, lâm vào tự hỏi nhưng vẻ mặt lại không hề thu lại dáng vẻ cợt nhã như không để ý đến vấn đề này lắm.
- Đừng đùa nữa, năm ấy bọn ta tận mắt thấy ngươi tắt thở, đem ngươi đi chôn rồi mà, tại sao ngươi vẫn còn sống sờ sờ ở đây? - An Lý lên tiếng.
- À, năm ấy ấy à... - Hắn cố ý kéo dài ra để gây nên sự tò mò, cả đám đều dựng lỗ tai lên nghe - Không nói cho biết.
- Ngươi... ngươi... - An Long có dấu hiệu nổi giận.
- Đừng đùa nữa, nói đi - Ngạn Dũng lên tiếng.
- Bao nhiêu năm không gặp, tính ngươi vẫn như vậy, chán chết - Huyết Nguyệt tặc lưỡi - Năm đó, bọn ngươi không hề biết bọn họ truy sát ta thương tích đầy người chỉ còn một hơi thở cuối cùng nhưng bọn họ vẫn không nhẫn tâm để ta chết dễ dàng như vậy, bọn hắn cho ta uống loại thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ugly-you-are-mine-xau-xi-co-la-cua-toi/41498/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.