Editor: Hồng Trúc
Trương Thẩm Nhi thấy dưới tay áo cô lấp ló màu trắng của thạch cao, trong lòng run lên cuống quít chạy vào phòng ông bà chủ thông báo.
Đường Dĩ Phi cẩn thận đi vào nhà, vừa đứng trước cửa thay giày, lúc này ba Đường mẹ Đường nghe tin của người giúp việc vội vàng từ phòng ngủ đi ra.
Hai người đều mặc đồ ngủ chưa kịp thay vội vội vàng vàng chạy tới: "Dĩ Phi xảy ra chuyện gì?"
Đường Kim Hải đau lòng nhìn con gái, quan sát cô từ trên xuống dưới, cuối cùng cũng nhìn thấy cánh tay trái bó bột của cô, sắc mặt ông liền trở nên nặng nề.
"Đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành tại sao lại để tay trái bị thương?" Ba Đường trách mắng, quả nhiên Hoàng Thủ Nghị còn chưa đến tìm ông.
"Không phải đã nói đi thành phố A công tác sao? Sao đột nhiên lại quay về? Còn để cánh tay bị thương?" Mẹ Đường kéo Đường Dĩ Phi lại, nhìn cẩn thận.
"Công ty tạm thời cử người khác đi làm việc, con không sao, không cẩn thận đụng phải cánh tay, sau này con sẽ chú ý."
Đường Dĩ Phi không muốn bọn họ lo lắng. Vì vậy, tùy ý tìm một lí do giải thích cho hành động ngớ ngẩn của mình.
"Thật là hồ đồ! Thân thể của con còn không nghĩ tới? Lập tức gọi bác sĩ Phương qua đây!" Ba Đường tức giận, đập bàn một cái, đánh thức Đường Tuân Hựu trên tầng hai.
Sắc mặt mẹ Đường ngưng trọng, thấy cô không chỉ bị ở cánh tay mà hai chân dường như cũng đứng không vững, vội vàng dặn dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531623/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.