Editor: Hồng Trúc
"A... Không có, tôi chỉ là muốn xác định chắc chắn xem cô đã bình phục chưa thôi..."
Thì ra không chỉ có đại thiếu, ngay cả cô gái này tính tình cũng kém y như vậy!
Âu Dương than vãn trong lòng, rút kim tiêm trên mu bàn tay cô ra, lại dặn dò y tá lấy thuốc.
"Khi nào thì tôi có thể ra viện?" Đường Dĩ Phi không có thiện cảm với hai người đàn ông trước mặt.
"Bác sĩ Âu Dương, anh nói với cô ấy đi."
Gì đây?
Bác sĩ Âu Dương?
Từ lúc nào mà đại thiếu lại xem trọng mình như vậy? Chẳng lẽ là có chuyện cần giúp đỡ sao?
Âu Dương bán tín bán nghi liếc trộm ánh mắt Long Thiếu Tôn, quả nhiên thấy hàng chữ "Anh dám nói sai một câu tôi dám chắc anh chết không có chỗ chôn" ánh mắt như đang cảnh cáo mình.
Phải, anh đây là đụng phải oan gia.
Âu Dương hắng giọng, nhếch miệng: "Vị tiểu thư này, thân thể cô sốt nhẹ liên tục cần nằm viện quan sát một thời gian, cộng thêm cánh tay trái bị trật khớp, bước đầu dự tính, phải nằm viện một tháng."
"Cái gì?" Đường Dĩ Phi vừa nghe, cằm suýt nữa cũng bị trật khớp theo, "Bây giờ tôi phải đi về!"
Cô mới cần phải rời khỏi chỗ này sớm, cùng với một tên hung thủ giết người chưa toại nguyện còn có một tên bác sĩ với hành vi quái đản này ở chung một chỗ!
Một tháng?
Vậy thà để cho cô đi tìm chỗ chết thì hơn!
"Không được, bây giờ cô mà đi ra ngoài tay phải rất có thể bị tàn phế, mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531617/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.