Editor: Hồng Trúc
Hai gò má cứng ngắc của Đường Dĩ Phi cuối cùng cũng nâng lên một nụ cười khẽ.
Ồ, giả bộ không quen biết sao?
Được, vậy thì như anh mong muốn, từ nay về sau anh và cô sẽ là người dưng nước lã.
Trở lại phòng làm việc, Đường Dĩ Phi lại khôi phục thái độ làm việc trước sau như một của mình, cúi đầu nhìn bản thiết kế đồ, thỉnh thoảng nhíu mày suy tư, bắt đầu chuyển động bút máy trong tay.
Cô đúng thật là một người cuồng công việc.
Tiểu Cao đứng ngoài cửa nhìn bóng dáng cô cúi đầu làm việc qua tấm kính, đáy mắt mơ hồ hiện lên một chút kính trọng.
Lúc nào mình cũng có thể giống như quản lí Đường như vậy thì tốt biết bao.
Cốc, cốc!
“Mời vào!”
Giương mắt lên nhìn người vừa đi vào, Đường Dĩ Phi hơi nhíu mày: “Có chuyện gì vậy?”
Tiểu Cao bị cô nhìn lạnh nhạt, trong lòng cảm thấy sợ hãi, không kiểm soát được nói cà lăm: “Quản, quản lí, quản lí Đường, quản lí Bách Thịnh nói có chút chuyện muốn thảo luận cùng chị, anh ta đang trên đường đến đây.”
“Biết rồi, ra ngoài đi.”
Đường Dĩ Phi có chút lo lắng xoa xoa mi tâm, cũng không biết được trong lòng mình có chuyện gì phiền muộn, tóm lại cứ kiềm nén mà không nói ra được.
Chẳng lẽ cái người đã sớm chết trong lòng lại ảnh hưởng đến cô!
Trong ngăn kéo, điện thoại di động bỗng reo, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của cô.
Đường Dĩ Phi híp híp mắt, khiến tâm tư trở nên rõ ràng hơn, lấy điện thoại di động từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531602/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.