Editor: Melodysoyani
Khóe môi tinh xảo của Long Thiếu Tôn hài lòng nhếch lên, trong giọng có thêm một chút nghiền ngẫm: “Học muội, thích không?”
“...”
Khuôn mặt lập tức ửng đỏ, Đường Dĩ Phi vô ý thức gật đầu, giống như anh đang ở trước mặt mình hỏi cô có thích hay không vậy.
“Ừ?” Thấy đầu kia không có tiếng động gì, Long Thiếu Tôn bách chuyển thiên hồi (*trăm lần nghĩ ngợi) nói thêm một câu nữa.
“À, rất thích.”
Đường Dĩ Phi ảo não vỗ vỗ đầu của mình.
Tại sao ngớ ngẩn như vậy?
Hai người đang gọi điện thoại, mình gật đầu cho ai xem chứ? Ngu ngốc!
“Thích là tốt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút, mấy ngày nữa anh mới trở lại.”
“Vậy là mấy ngày nữa anh mới về à?” Vô ý thức hỏi ra lời, khuôn mặt lại nhịn không được đỏ lên.
“Ha hả...” Đầu kia truyền đến tiếng cười sang sảng của anh, giống như mấy ngày chiến tranh lạnh kia đều chưa từng xảy ra vậy: “Em đang nhớ anh sao?”
Lúc này Đường Dĩ Phi mới phản ứng kịp, bản thân lại bị anh chiếm tiện nghi!
“Em mới không có! Anh không ở đây em mới có thể ăn cơm với dì Từ, anh mà về em lại phải nấu cơm cho anh ăn!” Đường Dĩ Phi phản bác.
Long Thiếu Tôn nghe lời này, chỉ cảm thấy hận không thể lập tức bay đến bên người cô, nhìn dáng vẻ bĩu môi đáng yêu lại xinh đẹp của cô vào giờ phút này.
“Dì Từ à?”
“ Ừ, không phải anh mới thuê nữ giúp việc sao?”
“Không phải.”
“À? Không phải à? Vậy dì ấy là ai?” Đường Dĩ Phi kinh hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531575/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.