Editor: Melodysoyani.
Rét lạnh mím chặt khóe môi lại, sít chặt cằm biểu hiện rõ giờ phút này lòng của anh đang bất định.
Đường Dĩ Phi vẫn cúi đầu, giống như đứa trẻ làm sai chuyện vậy, khẩn trương nắm chặt ngón tay đến tím xanh.
Một lúc lâu sau, cuối cùng vẻ mặt lạnh lùng kia cũng giảm đi không ít, xeđã chạy tới trước của của chung cư, lúc cô sắp mở cửa ra để xuống xe,thì giọng nói có chút xa cách của Long Thiếu Tôn truyền tới từ tronggió.
“Tôi có một người em gái, bằng tuổi với em, chỉ là em ấy đã mắc sai lầm, bị ba ba đưa ra nước ngoài rồi.”
Thì ra là như vậy, khó trách anh lại không vui, chắc là đang nghĩ tới em gái của mình rồi!
“Xin lỗi, em không biết….” Sao mình lại êm đẹp nhắc tới anh trai và chị gáicủa mình làm gì? Đây không phải là đang muốn kích thích học trưởng sao?
Đường Dĩ Phi đã thông suốt và đang tự xem thường mình, lông mi hẹp dài gắt gao nhíu chặt.
“Không sao đâu, tôi thật thất lễ, xuống xe đi.” Long Thiếu Tôn giật giật khóe môi, lộ ra một nụ cười chua xót.
Chẳng qua anh chỉ đang viện đại một cái cớ như mưa rơi màu đen này thôi,nhưng anh không ngờ mình lại lo lắngvà trở nên không vui vì một PhỉPhỉ vốn không còn tồn tại nữa.
Thật đúng là một suy nghĩ kỳ lạ, Long Thiếu Tôn tự giễu.
Mở cửa ra, lại trở lại tòa nhà này một lần nữa, lúc này Đường Dĩ Phi mới ý thức được một vấn đề nghiêm trọng!
Nơi này chỉ có một mình học trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531548/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.