“Vậy thì tốt, chúng tôi sẽ giải quyết cô, cứ coi như là giúp bạn học Mạc quét dọn địch nhân, lập công lớn!”
“...”
Cô nói cái gì cũng sai.
Đường Dĩ Phi mím môi không thèm nói lại, đôi mắt to xinh đẹp chuyển động, đánh giá một đám thiếu nữ bất lương.
Thật rõ ràng, các cô là đang canh chừng vị nhân vật lớn ở trong thư viện kia, chỉ cần tạo ra tiếng động lớn làm kinh động đến người bên trong là có thể được cứu.
Dao nhỏ sáng loáng đã trên khuôn mặt trắng noãn của cô dáng vẻ như rất nóng lòng muốn thử cảm giác lạnh lẽo đến tần xương từ con dao xuyên qua da truyền vào trong cơ thể.
“Chị cả, không cần nói lời vô ích với cô ta, trực tiếp hủy đi khuôn mặt này, xem xem sau này cô ta còn có thể lấy gì để kiêu ngạo!”
Đường Dĩ Phi nheo mắt, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh.
Đùa thật à?
Xong đời rồi!
Nữ sinh được gọi là ‘chị cả’ khẽ nhíu mày, dường như đang suy nghĩ điều gì, bỗng nhiên giơ tay, ngăn lại động tác của người kia, ánh mắt âm nhu nhìn chằm chằm Đường Dĩ Phi.
“Cô vào mượn sách, tôi cho cô mười phút, phải biết được cách liên lạc với Long học trưởng, nếu không, tôi tuyệt đối không buông tha cô!”
“Chị cả?”
“Cứ như vậy đi, các cô buông cô ta ra.” Giọng nói nữ sinh lạnh lùng, một cái gật đầu, mấy nữ sinh hội ý xong, thô lỗ thả Đường Dĩ Phi trước gót chân nữ sinh kia.
Làm nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ muốn biết cách liên lạc với học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531529/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.