Edit: Nagi Maria
“Tiểu Chiêu, Tiểu Chiêu, ngươi…… ta đã giúp ngươi tìm thần y. Ngươi không thể, xin ngươi đừng bỏ lại ta… Nếu ngươi làm thế, so với chết ta thấy còn đau khổ hơn… ta đã mất nhiều thứ lắm rồi… Chỉ còn ngươi, ta chỉ còn ngươi… Nếu ta, nếu ta sớm nhận ra, chúng ta sẽ không phải khổ thế này đúng không? Chỉ trách ta, trách ta đã nhận ra điều đó quá muộn…” Giọng nói mang theo áy náy, ta thấy hắn đã bị tổn thương rất nặng.
Nằm trong phòng, ta cảm thấy rất hối hận, tại sao trước khi đến đây ta không lấy bùn chét đầy mặt mình cho rồi, như vậy dung mạo ta sẽ thay đổi. Ta thật rất hối hận, ở trong này, ta rất lo, ta lo một khi bọn họ phát hiện gương mặt của ta, có khi nào họ sẽ tiếp tục sỉ nhục ta giống Ngưng Vương không?
Ta không sợ bọn họ sỉ nhục, vì ở trước mặt họ ta vốn chẳng còn tôn nghiêm rồi, điều ta sợ là họ sẽ sỉ nhục cha và Tử Quỷ phụ thân, điều đó ta không thể tha thứ được.
Nghĩ đến cha và Tử Quỷ phụ thân, ta rất lo lắng cho họ, ta biết nếu bọn họ phát hiện ta bị bắt nhốt ở đây, chắc chắn họ sẽ khởi binh đi hỏi tội đệ đệ cùng Phi Long. Tuy ta đã đưa cho Trương công công một lá thư, nhưng mà ta biến mất từ trong tay của nhóm người Trương công công, chắc chắn cha sẽ dễ dàng không bỏ qua chuyện này. Ta thật lo, giờ ta chỉ đành ngồi đây cầu nguyện cho Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-nhiem-tran/1961710/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.