Edit: Nagi Maria
Tiểu Chiêu tỉnh lại, ta nghĩ, cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Nhà giam này đúng là nhốt ta lâu quá, nếu biết trước thế này, dù cho đám người đó đem đám thị vệ cùng Trương công công giết chết ta cũng không đến đây. Ai, đó chỉ là nghĩ thôi, ta sao làm thế được chứ? Thật sự làm không được… (lạy a ^^)
Sau khi nghe được tin này, trong lòng ta có cảm giác giống như tù nhân được phóng thích vậy. Nghe xong ta liền nhảy dựng lên, tung tăng chạy đến phòng của bọn họ đưa thuốc, nhưng chưa vào cửa, cách một tầng vải của mũ sa ta thấy được hai người họ đang ôm chặt lấy nhau mà hôn.
Ta cứng người, đợi đến khi bọn họ thâm tình nhìn nhau, ta mới gõ cửa. Dương Phi Long chạy nhanh ra đỡ ta vào, ta không nói gì cả, chỉ ngồi xuống xem mạch cho Tiểu Chiêu.
Xem xong ta mới nhẹ nhàng nói “Độc trong người Chiêu công tử đã được giải hết rồi, hơi thở đẫ đều hơn, kinh mạch cũng liền, nhưng nếu muốn tập võ lại một lần nữa, phải đợi mấy tháng sau khi cơ thể thực sự ổn định mới luyện được. Ta đi viết đơn thuốc cho ngươi”
Bọn họ không thèm để ý đến ta, cứ như ta không hề tồn tại, ta cảm thấy hơi chán nản, im lặng rời đi.
Cuối cùng, an toàn rời khỏi đó…
Trở lại phòng ta nhìn ra ngoài cửa sổ, không có mây, bầu trời chỉ có một màu tro u ám, lệ lại chảy xuống.
Hoá ra, ta không thể từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-nhiem-tran/1961708/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.