Edit: Nagi Maria
Cuối cùng, sau vài ngày bị Tề Quân uy hiếp, la mắng cộng đe doạ không mua hồ lô đường cho Nhiễm Trần ăn nữa, hắn mới ngoan ngoãn nghe lời, nhưng trong lòng vẫn tự trách, trách thỏ nhỏ chết là do hắn, hắn đã không chăm sóc thỏ cẩn thận.
“Nhiễm Trần, cho ngươi cái này này” Thương Vũ xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, đem một vật gì đó nhét vào trong ngực Úc Nhiễm Trần.
Úc Nhiễm Trần cầm vật đó nhìn rất lâu, cuối cùng nghĩ hoài cũng không nghĩ ra đây là cái gì.
Thương Vũ thấy hắn như vậy đành phải lên tiếng giải thích “Thỏ con của ngươi chết rồi, cái này là do ta làm, là một con thỏ giả, thỏ giả thì sẽ không chết được, ngươi có thể ôm nó ngủ, cũng không sợ đè chết nó, đúng không, ta… ta tặng cho ngươi đấy”
“Con thỏ? Không phải cún sao? Mà sao nó cũng nhìn giống con heo vậy, ha ha ha ha, ngươi làm thiệt sao?” Nhiễm Trần cười từng đoạn ngắt quãng, cười rất to, còn cười chảy cả nước mắt, Thương Vũ xấu hổ giành lại thỏ giả, ôm thỏ giả vào ngực mình.
Mặt Thương Vũ đỏ bừng, vì để dỗ hắn, vì không muốn hắn buồn nên đã lấy chút bông, bắt chước nữ giới học may vá, từng đường kim mũi chỉ đều chứa đầy tình yêu của hắn, may gần xong thì nhét bông vào trong, rồi sau khi hoàn thành xong liền đem mang cho hắn. Vậy mà dám cười người ta, thật là, sau đó Thương Vũ nhìn Nhiễm Trần “Ừ, ngươi không thích thì thôi”
Úc Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-nhiem-tran/1961683/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.