Edit: Nagi Maria
“Đừng giận, hai ngày nay ngươi toàn ăn cái này, đã đau răng mà còn ăn cái này, sẽ khó chịu hơn không phải sao?”
“Nhưng, ta muốn ăn…” Bản thân Nhiễm Trần cũng không hiểu tại sao lại thích ăn hồ lô đường đến vậy “Đại… đại phôi đản, sao ai cũng biết ta bị gãy hai cái răng vậy? Mà răng của ta sao lại bị gãy chứ? Chúng gãy ở đâu vậy?”
(nhắc cho ai không nhớ, bị Tiểu Chiêu tát gãy răng ý, hồi đi giải độc cho Tiểu Chiêu ^^)
Thương Vũ không dám trả lời, sợ hắn sẽ nhớ lại đau khổ của ngày đó.
“Đại, đại phôi đản, ngươi sao lại không trả lời ta? Ta thật đáng thương, thiếu mất hai cái răng, lại không biết rơi ở chỗ nào nữa, rốt cuộc chúng rơi ở chỗ nào chứ?” Nhiễm Trần liếm liếm lợi, nơi này vốn có hai cái răng dài mà ta.
“Ngươi muốn tìm sao?” Tiểu Quai vội gật đầu, cũng không biết khi răng rụng sẽ trông thế nào “Ta sẽ đi tìm giúp ngươi, nhưng ngươi phải hứa ăn cơm cho đàng hoàng, không được ăn hồ lô nữa”
Nhiễm Trần vừa nghĩ có thể nhìn thấy hai cái răng bị gãy của mình, liền vui vẻ đồng ý, cũng quên luôn mấy xâu hồ lô rồi. Nhiễm Trần gật đầu, ôm thỏ giả cùng Thương Vũ đi vào thái y viện.
“Nhiễm Trần, cho ngươi này” Thương Vũ đem hai cái răng nhỏ nhỏ đặt trong tay, đưa đến trước mặt Nhiễm Trần, vui vẻ cười cười.
“Ha ha, đây chính là răng của ta a, là răng của ta bị rụng, ngươi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-nhiem-tran/1961670/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.