Edit: Nagi Maria
P/s: Êu, kêu hôm qua hoàn, mà vẫn làm không kịp, được có 7 chương, nãy mới đi học về, thôi thì hôm nay cố gắng hoàn vậy:v
Khoảng giữa ngọ (12h -> 14h ^^),Tiểu Tịch đến đây, nhưng ở lại 3 canh giờ liền rời khỏi. Tiểu Tịch nói với ta là phải cùng Lạc Diệp đến hoang mạc ở Tây Lương làm vài chuyện, lần này đi phải mất cỡ một năm. Tiểu Tịch nói khi trở về, mỗi tháng sẽ lại đến thăm ta, một năm này đi Tây Vực, hãy liên lạc với nhau qua thư.
Ta bảo Tiểu Tịch phải chú ý an toàn, sau khi dặn dò xong, hắn liền đi khỏi chỗ này, trước khi đi đưa ta một phong thư. Còn ta đưa một số thuốc bổ do chính ta luyện, mong là trên đường đi số thuốc này có thể giúp ích cho hai người họ.
Sau khi Tiểu Tịch đi, ta lấy thư ra đọc, đọc thật lâu. Trong thư Tiểu Tịch không nói gì nhiều, chỉ tập trung vào chuyện xin lỗi ta, Tiểu Tịch hắn chỉ muốn nghĩ ra cách gì đó, tự hành hạ chính mình, để đền bù những tổn thương trước kia của ta. Nếu không có được Lạc Diệp, ta nghĩ Tiểu Tịch sẽ không làm ra những chuyện tổn thương ta, thậm chí đến cả mạng sống đệ ấy cũng sẽ lấy ra để đền tội với ta. Nhưng thật may mắn, trên đời tồn tại Lạc Diệp, nếu không, cả đời này sợ là hai huynh đệ ta cũng không thể gặp lại nhau.
Nhưng cả đời này của đệ ấy có lẽ không thể sống thoải mái được, nói thật, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-nhiem-tran/1961641/quyen-7-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.