Khi xưa, nó là trưởng t.ử đích xuất của Chu Cảnh Nhiên, là hoàng t.ử duy nhất trong hậu cung, có mẫu phi được sủng ái, lại được phụ hoàng yêu thương, phong quang vô hạn.
Nay rơi xuống bụi trần, sao nó chịu nổi? Không cam tâm, cho nên muốn phản kháng.
Ngọn lửa lớn bắt đầu bùng lên từ Đông cung.
Lửa cháy dữ dội, gần như nuốt trọn toàn bộ hoàng cung.
Ta bị khói hun mà tỉnh.
Úc Kim đường cũng bị người ta tưới dầu hỏa.
Chu Thời Giản không phải kẻ ngốc.
Nó hiểu rõ bản thân rơi vào tình cảnh này là do ta hãm hại.
Vì vậy, nó muốn lấy mạng ta.
Xà nhà Úc Kim đường bị thiêu sập.
Trước mắt chỉ toàn sắc đỏ bỏng rát, m.á.u tươi tuôn chảy khắp nơi, như thể địa ngục trần gian.
Chu Cảnh Nhiên xông vào khi ta còn đang ngây người.
Hắn trông thấy ta, liền thở phào một hơi dài, lảo đảo vài bước:
"May quá, may mà nàng không sao."
"A Nguyễn, nàng đừng sợ, trẫm cõng nàng ra ngoài."
Ta khẽ gật đầu, dịu giọng đáp: "Được."
Thế nhưng, lối ra bên ngoài đã bị chặn.
Dù cung nữ thị vệ bên ngoài liều mạng dội nước, vẫn không cách nào mở được lối thoát.
Chu Cảnh Nhiên cõng ta vòng qua mấy lượt, cuối cùng đành lùi về tòa thiên điện để nghỉ tạm.
"Đừng sợ,Chu Thời Giản cùng đám nghịch tặc đã bị tru diệt, trẫm đã hạ chỉ phế nó làm thứ dân."
"Trẫm thuận tay viết thêm một đạo thánh chỉ, lập đứa bé trong bụng nàng làm Thái tử. Từ hôm nay trở đi, trong hoàng cung này, chỉ còn ba người chúng ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-kim-duong/4819020/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.