🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Biên tập: Bột



Lúc Tô An Hi tỉnh lại, Liêu Chí Bình đang xem điện thoại, cô vừa hoạt động cổ vừa nói với anh ta: “Được đấy nhỉ, còn có tín hiệu.”



Liêu Chí Bình cười ha hả đưa điện thoại cho Tô An Hi, rất có ý vị mà nhìn cô: “Cậu cũng được lắm đó, đã nổi tiếng rồi.”



“Có ý gì.” Tô An Hi không hiểu nên nhận điện thoại xem thử, trên đó có ảnh cô đang cấp cứu cho đứa bé ở bệnh viện huyện kia.



Sau đó còn có một đoạn phỏng vấn, cũng là câu chuyện bố mẹ của đứa nhỏ kia kể lại. Thì ra bọn họ là người dân trong thôn Bát Giác, không biết vì sao con trẻ trong nhà khóc không ngừng, bọn họ nghĩ đứa trẻ bị bệnh nên chuẩn bị đưa lên trạm y tế của thôn để khám thử. Có điều không bao lâu sau đã xảy ra sạt lở núi, dù thế nào họ cũng không ngờ chính con họ đã cứu họ một mạng.



Lúc sau mọi người di chuyển tập thể tới huyện Vọng Lưu, trên đường họ cho đứa trẻ ăn táo rồi ăn cháo, sau phát hiện đứa trẻ có biểu hiện là lạ, lúc đưa đến bệnh viện thì không khóc không náo loạn, giống như đã chết vậy. Mẹ đứa trẻ vừa sống sót sau tai nạn đã quá hoảng sợ nên cô ấy tranh thủ chạy tới tóm lấy nữ quân y vừa xuống khỏi xe cứu thương, lúc này mới bảo toàn được tính mạng của đứa trẻ.



Liêu Chí Bình chỉ chỉ đằng sau: “Có cả đoạn băng, bình luận cũng không ít.”



Tô An Hi không thèm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-cua-toi-tro-ve/3279771/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Úc Của Tôi Trở Về
Chương 17: Đừng quên, em cũng là quân nhân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.