Biên tập: Bột 
Một đường không nói gì, bên tai ngoài tiếng ô tô lao vun vút trên đường quốc lộ, thì chỉ còn lại tiếng gió vù vù xuyên qua kẽ hở của cửa kính xe. 
Không còn lại gì khác trừ những âm thanh này. 
Nhưng không thể không nói, quân nhân lái xe vẫn vững vàng hơn người thường. Vì thế Tô An Hi vốn định nhắm mắt giả vờ ngủ, nào ngờ trong chốc lát lại thật sự không chịu nổi. 
Vào giờ phút này, cô đưa lưng dựa vào ghế sau, cùi chỏ tì trên khung cửa sổ, tay nửa chống bên gò má trái, mí mắt liều mạng sụp xuống, hoàn toàn không khống chế được. 
Từ Úc nhìn Tô An Hi qua kính chiếu hậu, sau đó không tự chủ được mà cong khóe miệng. Thói quen vừa lên xe đã ngủ này đúng là không thay đổi chút nào. 
Cả người cô mặc quân trang màu xanh ô-liu, trông có chút mạnh mẽ. Khuôn mặt hình như đã gầy hơn một chút, ngũ quan so với 9 năm trước lại càng tinh xảo và rõ nét. 
Vốn là khuôn mặt trắng noãn nhưng vì phong trần mệt mỏi, đường xá xa xôi nên đều biểu hiện trên mặt. Đôi môi hơi mím của cô có chút khô nứt, tóc buộc sau gáy cũng rơi ra mấy lọn, rũ trên đầu vai. 
Lại nhìn một lần nữa, cô đã ngửa đầu, hơi há miệng, tướng ngủ thật khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. 
Anh thu hồi tầm mắt, nhìn về phía trước, sau đó thấp giọng phân phó với anh lính lái xe: “Lái chậm một chút.” 
Rõ ràng lời này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-cua-toi-tro-ve/3279760/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.