Biên tập: Bột
Chuẩn bị tất cả sẵn sàng, Tô An Hi bắt đầu chỉ huy: “Chỗ ngồi phía sau mở cửa xe bên trái ra, nhớ mở từng chút từng chút một, động tác nhất định phải chậm rãi. Dũng cảm lên một chút, đúng vậy, mở cửa xe ra, đừng sợ… Tốt lắm, nghe tôi nói, bước chân trái trước, trọng tâm không được dồn về phía trước, cố gắng ghìm cơ thể xuống thấp nhất có thể…”
Hai người ngồi phía sau làm theo sự chỉ huy của Tô An Hi đã thành công bò ra được một nửa. Những người chứng kiến cảnh này như trút được rất nhiều gánh nặng, hòn đá đè trong lòng cũng nhẹ đi hơn một nửa. Nhưng chỉ có sắc mặt Tô An Hi vẫn trầm tĩnh, căng cứng như cũ.
“Dây thừng.” Tô An Hi nín thở, vừa ngước mắt đã không do dự hô với Liêu Chí Bình.
Liêu Chí Bình không dám trì hoãn một giây, lập tức chuyển dây thừng tới. Anh ta nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Tô An Hi, nhỏ giọng hỏi: “Cậu rốt cuộc có được không vậy? Đừng có thể hiện đó!”
Tô An Hi không phản ứng lại Liêu Chí Bình mà kéo tay anh ta lại, liếc mắt một cái rồi chậm rãi tới cửa sau của xe. Cô cực kỳ thận trọng rướn người ra, chìa tay đưa dây thừng tới.
Cô vừa đưa dây thừng vừa nói với tài xế và người ngồi ở ghế phó lái: “Mọi người tuyệt đối không được sốt ruột, chậm rãi đưa tay ra phía sau. Đúng, như vậy rất tốt. Nào cô gái, cô đưa dây thừng cho người anh em bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-cua-toi-tro-ve/3279758/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.