Chỉ sau ít phút cả hai đã thay đồ và súc miệng rửa mặt xong xuôi để xuống phòng khách, Tư Mộ vẫn như thường lệ là uống sữa mỗi buổi sáng. Nhưng hôm nay lại khác ở cái chỗ ngồi, sau đêm qua thì Thành Khải không rời khỏi Tư Mộ nửa bước, đến bây giờ khi ngồi anh cũng kéo cậu ngồi gọn trong lòng anh. (6)
Tư Mộ mân mê cốc sữa vừa đủ ấm, mắt ngước nhìn Thành Khải đang châm chú vào tờ báo nhẹ giọng nói.
- Hm...Khải nè, có cần phải dính em vậy không hả? Em muốn đi tìm Min mà.
10:36
Thành Khải tay ôm Tư Mộ, tay cầm tờ báo thì nghe Tư Mộ nói muốn tìm Min thì liền quăng luôn tờ báo sang bên cạnh, anh gục đầu lên đôi vai nhỏ của cậu nhỏ giọng nói.
- Chưa gì em đã đòi bỏ anh để đi theo con mèo kia rồi... (6)
Tư Mộ bỗng nhiên hoang mang tột độ với trình độ ghen bất chấp này của Thành Khải liền đáp.
- Rồi rồi, không kiếm em ấy nữa, ở đây với anh được chưa?
- Vâng. #Thành Khải
Quản gia đứng ở phía kia nghe được Thành Khải vừa dùng kính ngữ mà sốc đến há hốc mồm, đến người có vị trí cao nhất ở Thiên Long từ trước đến giờ cũng chưa được Thành Khải nói một tiếng "Vâng " nữa là.Tư Mộ đưa bàn tay nhỏ lên nghịch ngợm mái tóc của Thành Khải, trên miệng nở một nụ cười nhẹ nhưng tỏa sáng, thật yên bình và ấm áp đây vốn là những nở một nụ cười nhẹ nhưng tỏa sáng, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3614553/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.