Thành Khải kéo Tư Mộ ngồi xuống ghế cạnh anh rồi nhẹ giọng hỏi.
- Em khóc đấy à? 33
Chỉ một câu hỏi mà khiến Thanh Tâm và Minh Hoa cũng hoang mang hướng ánh nhìn về phía Tư Mộ chờ đợi câu trả lời thật lòng. Tư Mộ khẽ gật đầu đáp.
- Em chỉ hơi rưng nhẹ nước mắt thôi, không sao đâu...vì nhớ lại chút chuyện cũ liên quan đến mẹ em nên,..có chút yếu lòng.
Bầu không khí bắt đầu trầm lặng yên ắng, chỉ còn lại tiếng gió xào xạc bên ngoài. Thành Khải khó chịu trong lòng khi nhìn Tư Mộ phải buồn liền cất tiếng nói. C*
- Em muốn đi thăm bác gái không? Nếu em nhớ, anh đưa em nhưng sẽ có điều kiện. 4
Trong chất giọng Thành Khải có chút lo lắng và vỗ về. Tư Mộ đôi mắt tròn xoe nhìn Thành Khải ấp úng hỏi.
- T-thật chứ ạ? N-nhưng điều kiện là gì thế?
Thành Khải vờ suy nghĩ rồi nhún nhẹ vai, lắc đầu trả lời.
- Hmm, tạm thời chưa nghĩ ra, nhưng hứa với em điều kiện không quá khó khăn. G*
Tư Mộ nghe xong vui vẻ gật đầu đồng ý không cần thời gian suy nghĩ, Minh Hoa và Thanh Tâm cũng được một mùa bơ ngon lành cành đào. 2
Trời đã vào xế chiều, nắng đã hạ bớt độ nóng, gió cũng thổi nhiều hơn, xe cộ ngoài đường cũng đã tăng lên. Tư Mộ được kêu quay về phòng soạn đồ để ngày mai xuất phát cuộc đi thăm mộ của mẹ cậu.
Bàn tay nhỏ xếp từng bộ đồ vào chiếc vali
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584646/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.