Chương trước
Chương sau
Tư Mộ thì thầm một mình.

- Hôm nay trời âm u thật chắc do cơn mưa tối qua....à thôi quên đi. * Mặt Tư Mộ hơi chuyển đỏ khi nhắc đến tối qua. *

Đúng thật là hôm nay bầu trời cứ mãi âm u chẳng chút nào nắng, từng đợt gió dịu dàng nhưng lạnh lẽo thoảng nhẹ du dương xì xào, ngồi trên chiếc ghế êm ái Tư Mộ nhìn xuống dòng đường vắng vẻ vì cơn mưa lạnh.

Thành Khải vừa duyệt một số hợp đồng vừa lâu lâu cũng nhìn Tư Mộ xem cậu đang làm gì có ổn hay không. Một buổi sáng vỏn vẹn trôi qua đến chiều.

Tư Mộ đang đi xung quanh thì bắt gặp một con mèo màu trắng lông dài mềm mượt, đôi mắt có màu xanh ngọc thu hút Tư Mộ lại gần và bế con mèo lên.

Quản gia đi tới dường như ông đang đuổi theo còn mèo trắng này.

- Này Min đừng chạy lung tung vậy chứ. Chào cậu Tư Mộ. #Quản gia

Tư Mộ bế con mèo trên tay nhẹ nhàng xoa đầu nó nhẹ giọng hỏi.

- Nhóc này tên Min ạ? #Tư Mộ

- Dạ cậu, đó là con mèo Thiếu Gia được cậu Thanh Tâm tặng đấy ạ. #Quản gia

Con mèo tên Min này rất bướng bỉnh, nhìn vẻ ngoài dường như vô hại và rất dễ thương, nhưng tính cách lại vô cùng khó chịu nó luôn né tránh Thành Khải và hay bỏ trốn không chịu yên phận ở yên một chỗ, khiến cho quản gia cũng phải mệt não vì nó không ít.

Nhưng ở trong vòng tay của Tư Mộ con mèo lại ngoan ngoãn và rất nghe lời để Tư Mộ nựng nịu nó tùy thích mà không hề chống cự khiến quản gia cũng phải ngạc nhiên.

Tư Mộ ôm con mèo nở nụ cười tươi rói.



- Cho cháu mượn nó chút nhé ạ. #Tư Mộ

Sau khi có sự đồng ý của quản gia Tư Mộ bế con mèo vào trong nhà, cậu ngồi trên ghế sofa chơi với con mèo cực kỳ vui vẻ, nhìn cậu hết sức hồn nhiên khi tìm được một thú vui cho bản thân.

Xung quanh tuy nhà đóng cửa nhưng vẫn có những ngọn gió lạnh từ họng máy lạnh thổi ra, không quá lạnh nó cứ êm êm, khiến người ta dễ chịu.

Thành Khải từ văn phòng đi xuống thấy Tư Mộ đang chơi với Min là con mèo trắng ấy, Thành Khải không đi lại chỗ của Tư Mộ mà thay vào đó anh đứng ở chân cầu thang khoanh tay trước ngực và dựa vai vào tường, nở một nụ cười nhẹ đôi mắt dịu dàng nhìn Tư Mộ. Sau một lúc anh cất giọng nói.

- Hm, em có vẻ thích con mèo đấy nhỉ? #Thành Khải

Tư Mộ đang chơi nghe thấy tiếng của Thành Khải liền đưa mắt nhìn theo hướng phát ra tiếng nói và trả lời.

- Dạ! Nó dễ thương mà. #Tư Mộ

Tư Mộ cười tươi khi trả lời câu hỏi của Thành Khải, Tư Mộ vẫn không quên ôm con mèo vào lòng. Thành Khải đi lại gần Tư Mộ tâm trí anh thầm nghĩ.

- ' Vẫn là con mèo...khó ưa mới đó mà đã độc chiếm tình yêu của tiểu bảo bối nhà mình rồi. ' #Thành Khải

Khi anh ngồi xuống ghế cạnh Tư Mộ anh đưa tay xoa đầu con mèo khi cậu đang ôm nó vào lòng giọng nhẹ nhàng nói.

- Ừ, đúng là dễ thương thật. #Thành Khải

Con mèo thấy Thành Khải liền né chỗ khác dụi đầu vào lòng Tư Mộ đầy thích thú. Tư Mộ nhẹ nhàng nuông chiều con mèo bỏ Thành Khải ngồi ở đó nhìn một người một mèo hạnh phúc chơi đùa với nhau.

Tư Mộ có chút khát khao nên để con mèo xuống ghế cùng Thành Khải còn cậu đi xuống bếp để uống nước.



Thành Khải nhìn con mèo với cặp mắt sắc bén và giọng lạnh lùng nhấc con mèo lên.

- Mèo 7 món cũng ổn đấy chứ đùa. #Thành Khải

Tư Mộ đi lên nhìn anh với con mèo bằng ánh mắt hoang mang.

- Anh làm gì Min dạ....#Tư Mộ

- Anh có làm gì đâu, thấy nó cũng dễ thương nên nựng nó,...ừ đúng rồi anh nựng nó đấy. #Thành Khải

Vâng, Thành Khải chỉ NỰNG thôi. Tư Mộ có chút hoang mang khi lần đầu thấy có người nựng mèo theo kiểu xách hai chân trước con mèo và nhấc bỗng lên. Nhưng Tư Mộ vẫn lại ngồi xuống và giải cứu...à nhầm...Tư Mộ ngồi xuống ghế bế con mèo về lại lòng mình.

Thành Khải cùng Tư Mộ ngồi chơi với mèo...mang tiếng là chơi cùng nhưng ánh mắt của Thành Khải khi nhìn con mèo như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy, còn khi nhìn Tư Mộ thì ánh mắt đầy dịu dàng và tình yêu.

Sau ít giờ thì hai người họ đi ăn tối, và sau đó vì sợ Tư Mộ chán nản nên Thành Khải nảy ra ý định xem phim, nhưng phim gì không xem lại đi xem phim ma trong khi Tư Mộ sợ ma. Tư Mộ cũng đồng ý luôn.

Đôi khi ta cũng nên trải nghiệm thử nổi sợ xem còn sợ hay không.

Quay lại chiếc ti vi lớn ở phòng khách, Thành Khải mở một bộ phim ma bất kỳ trong lúc Tư Mộ vẫn mải mê ôm ấp Min.

Bước lại ghế Thành Khải ngồi kế Tư Mộ, khi phim mới bắt đầu chiếu thì có vẻ rất ổn, cho tới khi con ma nữ nó hù vào màng hình khiến Tư Mộ giật mình Thành Khải cũng cơ hội choàng tay qua vai Tư Mộ vỗ về.

- Đừng sợ, đừng sợ. #Thành Khải

Khi con ma hù vào màng hình thì con mèo cũng giật mình dựng lông lên Tư Mộ cũng giật bắn người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.