Sau chút sợ sệt thì cả phòng họp đã im lặng, Thành Khải cũng ngồi vào chỗ của mình đã vậy thì Tư Mộ ngồi đâu?
Thành Khải kêu người kéo một chiếc ghế khác từ phòng bên cạnh sang cho Tư Mộ ngồi cạnh mình, anh không cho cậu rời mình nửa bước.
Những người có mặt trong phòng dù có lệnh là không được nhìn chằm chằm vào Tư Mộ nhưng họ vẫn phải lén nhìn người con trai lại mang vẻ ngoài xinh đẹp như vậy vài lần, cũng chỉ là lén nhìn đôi lần chạm mắt với Tư Mộ họ lại giật mình quay đi chỗ khác vì rén Thành Khải.
Không hiểu họ đang nói về vấn đề gì, nhưng Tư Mộ vẫn chăm chú lắng nghe, vì cậu từng vào cuộc họp với ông mình rồi và biết trong cuộc họp cần sự im lặng.
Tư Mộ ngồi im lặng, lắng nghe, còn những người khác thì bàn luận không ngừng nghỉ, bên ngoài bầu trời đã dần tắt nắng, không phải do tối mà vì chuyển mưa.
>
Thành Khải khẽ nhìn Tư Mộ cất tiếng hỏi.
- Có mệt không? #Thành Khải
- Dạ không. * Tư Mộ lắc đầu nhẹ nhàng đáp *
Ngoài Thành Khải và Tư Mộ ra những người trong cuộc họp đang có cùng suy nghĩ như sau...
-" Tôi vừa ngồi vừa nói đủ kiểu mà còn vào trước cậu ấy nữa, vậy mà sếp không lời nào hỏi han, cậu ấy ngồi im có tí xíu mà đã hỏi mệt không rồi! "
––––––
Đợi thêm một chút cuộc họp cũng xong, Thành Khải và Tư Mộ ra khỏi phòng họp trước, Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584633/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.