Nè Tư Mộ ơi, sao em cứ trầm tính hoài vậy lúc ở tuổi em anh loi nhoi lắm luôn đó! -#Minh Hoa
- E-em cũng có trầm đâu ạ? -#Tư Mộ
Minh Hoa điên cuồng lắc đầu đáp.
- Không không không, em phải gọi là rất rất trầm luôn mới đúng. #Minh Hoa
Một tiếng mấy sau cũng về đến nhà, trên chiếc xe thường không một tiếng nói nay đã rộn ràng tiếng cười nói vui vẻ, từ một Minh Hoa ít nói nay cũng đã nói chuyện nhiều hơn.
Bước vào nhà, tiếng chuông điện thoại của Minh Hoa vừa lúc reo lên. Lấy chiếc điện thoại ra, vuốt mở lên rồi bắt máy. Đầu dây bên kia là giọng của Thanh Tâm. Vẻ mặt của Minh Hoa khi nghe điện thoại cũng khá nghiêm túc.
Tư Mộ ngoan ngoãn lại ghế sofa ngồi đợi Minh Hoa, tựa lưng vào ghê, nét mặt tò mò nhìn về hướng Minh Hoa. Một lúc lâu sau cuộc trò chuyện cũng đã kết thúc.
Minh Hoa đi lại ghế ngồi vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tư Mộ.
- Ngày mai em qua ở với Thành Khải 4 ngày nhé? Có được không? #Minh Hoa
Tư Mộ có chút hoang mang.
- Anh bận gì ạ? E-em ở nhà một mình vẫn được mà... #Tư Mộ
Minh Hoa vẻ mặt lo lắng giọng điệu bất lực nói.
- Em qua ở với Thành Khải đi sẽ an toàn hơn khi ở đây một mình, tụi anh không an tâm để em một mình! #Minh Hoa
Tư Mộ nghe vậy liền ngoan ngoãn gật đầu đồng ý với Minh Hoa. Dù có chút hơi không muốn nhưng Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584631/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.