Trời ơi, em dễ thương quá đó Tư Mộ à! -# Minh Hoa
Minh Hoa giơ cái gương cầm tay ra cho Tư Mộ tự ngắm nhìn nhan sắc của bản thân.
- Anh làm gì em vậy Minh Hoa! * ngại *
- Kệ đi em dễ thương mà, đi xuống nhà ăn sáng nào. * kéo Tư Mộ đi *
Đi xuống cầu thang nhìn xuống đã thấy Thanh Tâm ngồi ở sofa đợi hai cậu, xuống tới Tư Mộ chỉ dám núp sau Minh Hoa vì mắc cỡ với quả đầu Minh Hoa vừa cột cho.
- Núp cái gì mà núp, em xinh như một bông hoa luôn ấy. * kéo Tư Mộ ra đứng trước mình *
- Ôi trời ơi, con gái nhà ai đây? -# Thanh Tâm
Câu nói của Thanh Tâm khiến 2 vành tai Tư Mộ đỏ chót vì ngại. Một khung cảnh hai người chọc và một người ngại, tiếng cười đùa vang khắp căn nhà.
Cả 3 người ngồi ăn sáng cạnh nhau.
- " Oa, không ngờ Thanh Tâm và Minh Hoa lại hạnh phúc như thế,.... "
Tư Mộ nhìn tình yêu của Minh Hoa và Thanh Tâm lại thấy ngưỡng mộ, trong một phút giây nào đó cậu lại tin rằng tình yêu có tồn tại, trước đó khi nhận lại sự phản bội ấy Tư Mộ cho rằng tình yêu vốn không tồn tại, nhưng giờ suy nghĩ ấy đã khác, không phải nó không tồn tại chỉ là chưa đến lúc mà thôi.
Thanh Tâm nhắc đến chuyện chút nữa dẫn Tư Mộ và Minh Hoa đi chơi và mua sắm.
- Từ từ đã, tí nữa anh Minh Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584628/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.