Chát, mu bàn tay truyền đến cảm giác bỏng rát.
Trác Hoàn rụt tay về, song không giận vì bị đánh.
Sau khi hất văng bàn tay người đàn ông này ra, chàng thanh niên tóc đen bình tĩnh nhìn hắn. Trên gương mặt thanh tú là nét mặt hững hờ chẳng dao động mảy may.
Lưng Phục Thành bị đặt lên lan can cẩm thạch ở ban công, lồng ngực lại bị người này đè chặt, anh bị giam giữ trong không gian nhỏ hẹp này. Khoảng cách quá đỗi gần sát làm hơi thở đôi bên gần như không tránh khỏi việc quấn quýt dây dưa.
"Phục Thành à."
Giọng đàn ông khàn khàn dùng ngữ điệu quá đỗi ám muội ngân dài gọi tên anh.
Phục Thành ngẩng đầu.
Trác Hoàn: "Cho em." Hắn lấy một tấm thẻ mỏng từ túi ra, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt, đồng thời cái tay cầm thẻ lướt xuống ống quần rồi nhẹ nhàng bỏ vào túi quần Phục Thành.
Im lặng một lát, Phục Thành mới hỏi: "Cái gì vậy?"
Trác Hoàn "À" một tiếng: "Thẻ phòng."
Phục Thành: "..."
Trác Hoàn đứng thẳng người lại. Hắn khẽ nở nụ cười, hai tay đút túi, xoay người hào hứng đi về phía cửa ban công.
Đằng sau hắn, chàng trai tóc đen môi giần giật, đoạn mím chặt môi lại, cuối cùng vẫn không thốt ra nổi một chữ.
Phục Thành đi theo sau.
Đến khi cả hai quay về trụ sở, chú Joseph đợi lâu quá nên đã bắt đầu đọc tài liệu điều tra vụ tai nạn Emirates 411 rồi. Thấy họ về, Lina ngẩng đầu, khá là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uaag-doi-dieu-tra-tai-nan-hang-khong/3024768/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.