Lúc hai người về đến khách sạn đã là mười một giờ tối, có lẽ do thật sự chơi mệt rồi nên vừa vào đến phòng Lộc Thời Ngộ đã nhảy bổ trên giường lớn mềm mại.
Nai con thường ngày thích sạch sẽ lúc này còn không thèm cởi cả áo khoác và giày ra, vừa chạm vào giường liền thỏa mãn nhắm hai mắt lại.
Lục Chiêu đi tới bên giường, cởi giày và tất cho Lộc Thời Ngộ rồi chỉnh cho cậu một tư thế thoải mái.
“U U.” Lục Chiêu đưa tay chọc chọc bóp bóp khuôn mặt mềm mại của Lộc Thời Ngộ, “Rửa mặt xong ngủ tiếp.”
Người trên giường không cho chút phản ứng nào.
Lục Chiêu lại chọc chọc, nhưng lần này không nói gì cả.
Sau khi bị chọc mấy lần, người trên giường có lẽ cảm thấy không thoải mái, đưa tay bắt luôn ngón tay đánh lén mình, còn giữ lấy ngón tay đánh lén kia áp lên má.
Lục Chiêu bị động tác vô tình của Lộc Thời Ngộ chọc cười, hắn phát hiện mặc kệ Lộc Thời Ngộ bao nhiêu tuổi đi chăng nữa vẫn sẽ cứ vô thức lộ ra một mặt đáng yêu làm tim người ta mềm nhũn.
Lo lắng ngón tay đang cuộn tròn lại của mình sẽ cấn đến mặt Lộc U U, Lục Chiêu vội duỗi thẳng tay ra, dùng bàn tay đệm lên má cậu.
Lục Chiêu nhớ hồi bé mặt Lộc U U còn có chút thịt bụ bẫm, hai má núng nính bóp đến là thoải mái, nhưng sau khi lớn lên thịt trên mặt cậu lại càng ngày càng ít.
Cũng không biết cơm ăn vào đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-u-luc-minh/3430666/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.