Edit: Cháo
Hôm Quốc khánh Lục Chiêu về nhà từ sớm, Lộc Thời Ngộ vốn đang rất mong chờ nên đã chuẩn bị xong xuôi hành lý đợi Lục Chiêu trở lại.
Chỉ có ba già Lộc Tấn là vẫn không yên tâm, dù gì đây cũng là lần đầu tiên U U nhà ông đi xa nhà cùng với một thằng nhóc chưa đến hai mươi tuổi.
Có thể không lo lắng được sao?!
Sau khi biết tin ông chẳng ngủ ngon nổi.
Thời Ngữ Đồng khuyên ông chồng nhà mình, “Anh đừng làm con mất hứng, U U nhà ta từ nhỏ đã ít bộc lộ cảm xúc, nhưng anh nhìn xem lần này con mình vui cỡ nào kìa!”
Lộc Tấn mạnh miệng: “Đó là vì kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, hồi đi học anh thích ngày lễ tết nhất, cứ được nghỉ là vui rồi.”
Có liên quan gì đến việc được đi chơi với thằng nhóc nhà hàng xóm kia chứ?!
Chẳng liên quan chút nào luôn!
Thời Ngữ Đồng lười tranh luận với chồng mình, “Rồi rồi rồi, là do kỳ nghỉ, vậy anh đi mà nói với con trai anh là không đồng ý cho nó đi chơi cùng Tinh Tinh đi, để xem con nó vui được nữa không!”
“Anh…” Lộc Tấn phát hiện mình thật sự không mở miệng nói vậy được.
Thời Ngữ Đồng đã sớm đoán được tâm tư nhỏ kia của Lộc Tấn, bà giành trước một bước bóp chết nó từ trong nôi: “Anh đừng có nhìn em, muốn làm người xấu thì tự anh làm đi, còn lâu em mới làm.”
Nói xong lại đập ngài Lộc một cái, “Anh nói xem anh thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-u-luc-minh/3398805/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.