Edit: Cháo
Quà Lục Chiêu mang về cho Lộc Thời Ngộ là một hộp sô cô la và một bộ lego mới phát hành.
Lộc Thời Ngộ vẫn luôn thích lắp lego từ nhỏ, có điều sau khi lớn rồi thì ít mua hơn.
Sau khi đưa sô cô la cho Lộc Thời Ngộ, Lục Chiêu không quên dặn dò: “Không được ăn quá nhiều, mỗi lần chỉ được ăn một viên thôi.” Lộc Thời Ngộ thích sô cô la, nhưng hồi còn bé lại dễ bị ho khan, Thời Ngữ Đồng gần như không mấy khi cho cậu ăn kẹo hay sô cô la.
Sau này dần lớn lên, Thời Ngữ Đồng không để ý việc ăn vặt của Lộc Thời Ngộ nữa, trái lại là Lục Chiêu thường xuyên lén cho cậu kẹo đồ ăn vặt khi bé lại ngày càng quản chặt hơn.
Lộc Thời Ngộ gật đầu, “Em biết rồi ạ anh Tinh Tinh!”
Mặc dù Lục Chiêu luôn quản lý việc ăn vặt của Lộc Thời Ngộ, nhưng Lộc Thời Ngộ không vì thế mà ồn ào khó chịu gì với Lục Chiêu.
Bởi vì Lộc Thời Ngộ vẫn luôn biết rằng, ngoài ba mẹ ra thì anh Tinh Tinh là người đối xử với mình tốt nhất trên thế giới này.
Lục Chiêu vươn tay nhéo cái má mềm mại của Lộc Thời Ngộ một cái, cười nói: “U U nhà chúng ta ngoan quá, được rồi được rồi, mau về nhà đi, mai anh Tinh Tinh dẫn em ra ngoài chơi.”
Lộc Thời Ngộ không tránh né, ngoan ngoãn để Lục Chiêu nhéo, dù sao cũng không đau chút nào.
Sau khi ngủ một giấc buổi tối, Lục Chiêu lập tức sống lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-u-luc-minh/3398802/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.