Edit: Cháo
Lộc Thời Ngộ không nói gì.
Lục Chiêu vụng về dỗ người ta: “Mai anh Tinh Tinh đi mua bánh ngọt em thích nhất được không?”
Chính là cái quán phải xếp hàng thật lâu kia.
Lục Chiêu rất ít khi dịu dàng lại kiên nhẫn thế này, “Gọi anh Tinh Tinh cũng được, Lục Chiêu cũng được, sau này U U muốn gọi gì thì gọi thế, có được không?” U U là em, Lục Chiêu cũng không thể thật sự tức giận cãi nhau với em trai được.
Lộc Thời Ngộ nhìn chằm chằm cây kem trong tay Lục Chiêu, mấy giây sau mới chậm rãi mở miệng: “Anh Tinh Tinh, em vẫn muốn ăn kem.”
Lục Chiêu toét miệng cười, quả nhiên “anh Tinh Tinh” nghe vẫn lọt tai hơn.
Tuy nhiên Lục Chiêu là anh trai có nguyên tắc, “Chỉ được ăn ba miếng nữa thôi.”
Lộc Thời Ngộ ngoan ngoãn đồng ý: “Vâng!”
Cậu thật sự chỉ ăn thêm ba miếng nữa.
Tim Lục Chiêu mềm nhũn, sao lại có bé con ngoan như vậy chứ!
Lộc U U ngoan nhất quả đất này là em trai hắn!
Kỳ thi chuyển cấp năm ấy, Lục Chiêu phát huy vượt xa bình thường, thuận lợi thi vào Cấp 3 trực thuộc trường hiện tại, tuy hắn học lớp Mười, Lộc U U học lớp Tám, nhưng bọn họ vẫn có thể đi học cùng nhau.
Năm Lục Chiêu học lớp Mười một, Lộc Thời Ngộ thi lên Cấp 3, kẻ chưa bao giờ nghiêm túc trong các kỳ thi như Lục Chiêu lần này lại thấy căng thẳng không chịu nổi, có một khoảng thời gian hắn còn kêu Lộc Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-u-luc-minh/3398800/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.