- Nè Chi, sao cậu không cho cái con nhỏ dở hơi đó một trận hả? - Trên đường đạp xe về nhà, Nhi hỏi Chi.
- Tớ không muốn làm mọi chuyện rối lên thôi, với lại tớ cũng đâu có biết võ.
- Đừng nói là cậu bị say nắng cái ông Hải Hải gì đó thật rồi nhé! - Di lên tiếng.
- Không phải đâu. Tớ mệt rồi, hôm nay là ngày đầu tiên đi học mà đã xui chết đi được ý!
- Ừm, tớ cũng thấy thế. Thôi, về nhà nghỉ ngơi chút rồi lát đi quẩy đê!
- Hửm? Quẩy ở đâu?
- Vào bar thử hông?
- Thôi dẹp đi. Chỗ đó tập trung nhiều quẫy lắm đấy!
- Thì cứ thử một lần xem sao.
- Ừm, cũng được, đi chút thôi nhá?
- Ừ ừ...
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Sau buổi học hành mệt nhoài, chẳng đâu vào đâu thì họ trở về nhà, nằm ườn ra một lúc rồi đi tắm rửa, ăn cơm, chuẩn bị cho cuộc vui tối nay.
- Xong chưa các cháu? - Bác tài xế nhà Di hỏi để xem mọi người đã lên xe đầy đủ chưa.
- Ok rồi bác ạ! - Năm người đồng thanh.
- À mà bác ơi! Bác đừng mách bố mẹ cháu cái vụ đi chơi này nhé? - Thiên Di giở giọng nũng nịu ra năn nỉ bác.
- Được rồi được rồi, bác sẽ không nói nhưng các cháu phải cẩn thận đấy! - Bác tài xế ân cần dặn dò.
- Dạ vâng, tụi cháu biết rồi.
Đến bar BDNN, sau khi đứng trước cửa chần chừ một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-thi-cu-the-forever-alone/2345671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.