Đàn em Nhân Sâm nhanh chóng bắt giữ Linh Chi lại, sau đó đưa bọn côn đồ và Linh Chi đi đến đồn cảnh sát.
Kỷ Tử nhìn thấy Mộc Linh trước mặt khiến cho anh ngạc nhiên nói...
- Mộc.... Mộc Linh??
Nghe tiếng gọi cô quay lại nhìn, thấy là anh nên cũng im lặng không nói gì. Cô đi đến giường vừa bất lực vừa mặc đồ vào cho Mộc Nhĩ, vẻ mặt bình thản không chút thay đổi khiến cho Nhân Sâm và Kỷ Tử bối rối.
Vẻ mặt Mộc Linh lộ vẻ bi thương, đôi mắt ửng đỏ như sắp khóc đến nơi, giọng nói hơi khàn....
- Kỷ Tử! Hãy giúp tôi đưa Mộc Nhĩ đến bệnh viện, tôi sẽ thông báo với ba mẹ sau.
Kỷ Tử do dự rồi cũng đi đến bế Mộc Nhĩ lên rời khỏi đó, Nhân Sâm đến gần ôm cô vào lòng an ủi....
- Đừng buồn nữa, anh nhất định sẽ tìm luật sư đưa họ ra toà để trả lại sự trong sạch cho Mộc Nhĩ!
Mộc Linh vừa ôm lấy anh vừa lẩm bẩm....
- Tại sao lại như vậy chứ....hicc....họ đều là bạn thân của em mà.....sao họ lại có thể phản bội em.....huhuhu.....
Càng nói, Mộc Linh càng ấm ức tuyệt vọng hơn. Những người mà cô xem là người thân nhất thế mà lại phản bội mình, Nấm Hương đứng gần đó chứng kiến hết nãy giờ không nhịn được cũng lên tiếng....
- Mộc Linh! Đừng đau lòng nữa, mọi chuyện xem như là xui xẻo bị chó dại cắn đi.
Một lát sau, đợi tinh thần của Mộc Linh đã ổn định hơn thì Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-oa-ban-trai-tren-mang-cua-toi-la-trum-truong/3311323/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.