Chương trước
Chương sau
Bạch Liên Hoa cầm trên tay cuốn truyện của Hoàng Chấn Bảo, vẻ mặt không thể tin được nói.

- Cậu ta vậy mà....đọc thể loại này?? - Bạch Liên Hoa chấn động.

- Hơ hơ.... - Mấy nam nhân của cô còn hơn thế này cơ!! Kim Băng Vy cười như không cười nhìn Bạch Liên Hoa.

- Nè, cho tôi mượn cuốn truyện này đi! - Bạch Liên Hoa ôm cuốn truyện vô trong lòng, nói với Kim Băng Vy.

- Không được! Tôi đã hứa mai sẽ đem trả cho Mặt Con Nít rồi! - Kim Băng Vy bỉu môi.

- Đi mà ~ - Bạch Liên Hoa ôm tay Kim Băng Vy nài nỉ.

- Không là không! Hừm...nếu muốn đến vậy thì sao cô không thử xin Mặt Con Nít xem, có khi hắn cho cô mượn! -

- Đúng ha! - Nói rồi Bạch Liên Hoa nhấc điện thoại lên gọi xin mượn Hoàng Chấn Bảo cuốn truyện.

Trong lúc đó, vì nhàm chán, Kim Băng Vy ngồi trước gương thử thắt tóc cho bản thân mình.

- Chậc chậc, tay nghề đây là của con nít lần đầu biết thắt tóc có phải hay không đây? Từng này tuổi rồi sao chị lại không thể làm ra được một kiểu tóc nào đàng hoàng vậy? - Bạch Liên Hoa đứng sau lưng Kim Băng Vy chê bai không thương tiếc con người ngồi trước gương kia.

- A..Ai nói vậy cơ chứ! Tôi biết cột tóc đuôi ngựa đấy còn gì! - Kim Băng Vy đỏ mặt nói.

- Tháo ra đi, tôi thắt cho! - Bạch Liên Hoa nói rồi cầm cây lược trong tay Kim Băng Vy, bắt đầu chải những chỗ tóc rối ra.

- Tóc chị mượt thật! Nè, tôi tính cắt tóc ngắn...chị nghĩ tôi nên cắt kiểu nào? - Bạch Liên Hoa vừa thắt tóc cho Kim Băng Vy vừa nói.

Trong truyện có một lần nhắc đến việc Bạch Liên Hoa ngồi trước gương nhìn tóc mình rồi nói muốn đi cắt tóc, nhưng không biết vì lý do gì sau đó lại thôi không cắt nữa.

- Ừm.....Ngắn ngang cổ, ép đi cho thẳng, mái nhiều một chút là được! - Kim Băng Vy vừa nhìn Bạch Liên Hoa qua hình ảnh trong gương vừa nói.

- Chị nói không rõ gì cả! Vậy hôm nào đó chị dẫn tôi đi cắt được không? - Bạch Liên Hoa lại nói.

- Được thôi! Đổi lại bao tôi một chầu lẩu nhé! - Kim Băng Vy mỉm cười.

- Chị cũng lời quá đấy! - Bạch Liên Hoa đã thắt xong tóc cho Kim Băng Vy. - Đến giờ ăn cơm tối rồi, mau tắm rồi thay đồ nhanh đi! - Nói rồi Bạch Liên Hoa xách cặp về phòng mình, bỏ lại Kim Băng Vy không biết nên làm gì với bộ tóc được thắt đẹp tỉ mỉ của Bạch Liên Hoa.

- Tóc vầy rồi sao tắm? - Ngu ngơ hỏi.

Ba mỗ nam nghe lén đã chạy mấy dạng trước khi cánh cửa phòng Kim Băng Vy mở ra.

.......... Đọc truyện tại Wattpad để có được những chương mới một cách sớm nhất.......

Bữa tối của Bạch gia.

- Hai đứa xuống rồi đó à? Mau lại đây, hôm nay có gà kho mắm đặc biệt của mẹ đích thân xuống bếp tự tay làm đấy! - Bạch phu nhân nở nụ cười hiền như mọi khi vẫy tay ý bảo Bạch Liên Hoa lẫn Kim Băng Vy lại.

Bạch Liên Hoa mặc váy liền màu trắng dài ngang đùi, cổ rộng, tay áo ngắn, tóc xõa hơi ẩm ướt.

Kim Băng Vy thì mặc một bộ váy liền màu xanh dương nhạt dài đến đầu gối, cổ áo cao, tay áo dài, tóc tết.

Một người thì bảo thủ, một người thì phóng khoáng. Rõ ràng là hai con người khác biệt nhưng lại hòa hợp với nhau đến kì lạ.

- Mẹ nấu ngon lắm đấy! Hôm nay......chị muốn ăn chứ? - Bạch Liên Hoa đột nhiên xoay qua hỏi Kim Băng Vy một câu kì lạ.

- Sao lại không ăn? - Kim Băng Vy ngu ngơ hỏi lại đồng thời cũng ngồi xuống bàn ăn.

-..........Con không cần gượng ép như vậy đâu! - Đột nhiên Bạch Hoàng Lâm lên tiếng làm Kim Băng Vy giật mình.

- Tôi...ổn mà? - Kim Băng Vy nói.

-............ -

-............Mẹ làm gì sai rồi sao? - Bạch phu nhân rưng rưng nước mắt nhìn Kim Băng Vy.

- Mấy người bị điên hết rồi hả? - Kim Băng Vy hỏi với gương mặt kinh ngạc hết sức.

- Không phải, chính là mọi khi mẹ tôi nấu đồ ăn thì cô đâu chịu ngồi chung bàn ăn đâu? - Bạch Liên Hoa nói.

- Vậy sao? Nhưng chẳng phải Bạch phu nhân vừa bảo tôi ngồi ăn sao? Thôi ăn đi, phiền quá! - Kim Băng Vy nói rồi bỏ một miếng gà vào miệng. -..................OMG....... -

- Như thế nào? Ngon không? - Bạch Liên Hoa ghé sát mặt mình vào mặt Kim Băng Vy hỏi, những người có mặt trong phòng ăn hình như cũng đều chờ câu trả lời của Kim Băng Vy.

- Ngon chết mất! Như đồ của nhà hàng năm sao nấu vậy! - Nói rồi Kim Băng Vy ăn liên tục.

- Tất nhiên rồi, tôi rất tự hào về tay nghề của mẹ mình! - Nói rồi Bạch Liên Hoa trưng ra bộ dạng hết sức đắc ý.

- May quá! Mẹ cứ sợ không vừa ý con! - Bạch phu nhân thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó Bạch gia cũng bắt đầu dùng bữa tối, chẳng qua Kim Băng Vy cảm thấy có gì đó rất sai sai, nhưng bản thân lại không nghĩ ra được.

- Hai đứa chiều nay làm gì mà cười to vậy? - Bạch Hoàng Lâm đột nhiên hỏi.

- Làm gì cũng được. - Kim Băng Vy.

- Bọn con chơi giỡn với nhau một chút thôi ba! - Bạch Liên Hoa.

- Việc học thế nào? - Bạch Hoàng Lâm hỏi tiếp.

-............... - Trực tiếp im lặng ngó lơ Bạch Hoàng Lâm là Kim Băng Vy.

- Học xong hết rồi ạ, bây giờ chỉ cần ôn lại kiến thức nữa mà thôi! - Bạch Liên Hoa.

-......Đầu con ổn chứ? - Bạch Hoàng Lâm hỏi.

- Bình thường. - Kim Băng Vy.

- Chị ấy bảo ổn, không cảm thấy đầu đau cho lắm, con thấy chị ấy cũng học xong hết rồi, cho nên ba yên tâm! - Bạch Liên Hoa mỉm cười nói.

-....... -

-....... -

-....... -

Bữa ăn kết thúc không trong không khí khá khó chịu.

.........Đọc truyện tại Wattpad để có được những chương mới một cách sớm nhất.......

Trên đường lên phòng cùng Kim Băng Vy, Bạch Liên Hoa đột nhiên túm lấy tay Kim Băng Vy kéo lại.

- Sao chị lại chống đối ba vậy? -

-!!?? - Cô ta nhận ra sao? Làm sao cô ta nhận ra được điều đó? Mình tưởng mình đã che dấu rất kĩ mà? Kim Băng Vy bối.rối.com.

- Này, chị có nghe gì không đấy? Tôi hỏi là sao chị cứ chống đối ba vậy? - Bạch Liên Hoa mất kiên nhẫn trước vẻ mặt lạnh của Kim Băng Vy.

- Chẳng phải Bạch Hoàng Lâm không thích tôi sao? - Kim Băng Vy nói.

- Ba đâu có không thích chị? Sao chị lại nói vậy? Và đừng có gọi thẳng tên ba ra như vậy! - Bạch Liên Hoa nói.

- Ông ta luôn dùng vẻ mặt mất kiên nhẫn khi nói chuyện với tôi, từ chối yêu cầu hay đề nghị của tôi, lạnh nhạt đối xử với tôi, còn chẳng thèm quan tâm tôi! Như vậy không phải hay sao chứ? Còn nữa, mỗi lần muốn hỏi về tôi điều gì đều hỏi chung chung, tôi còn không biết ông ta có đang hỏi mình hay không! - Kim Băng vy hờn dỗi nói.

"Chị ta là con nít sao?" Đây là điều Bạch Liên Hoa nghĩ.

- Ba luôn đối xử như vậy với mọi người mà! - Bạch Liên Hoa nói.

- Là sao? - Kim Băng Vy hỏi một cách ngu ngơ.

- Ba luôn không để ý đến suy nghĩ của con cái mà nói ra định kiến của mình trong khi lại chịu lắng nghe đối tác làm ăn nói trong vài giờ liền (và đương nhiên là những điều họ nói không liên quan đến công việc làm ăn hay hợp tác). Ba nhiều khi còn tự động vào phòng người khác mà không thèm gõ cửa (và Bạch Liên Hoa đã cấm ba mình bén mảng tới phòng cô ấy). Ba còn không thèm quan tâm đến cảm giác của người nhà mà tự làm theo ý mình (sau đó Bạch Liên Hoa rất ít khi tự động tiếp xúc cùng ba). Ba nổi hứng một cái liền tự mua những món đồ kì lạ về nhà và để lung tung khắp nơi khiến mọi thứ trở nên bề bộn và làm ảnh hưởng đến đường đi của người khác (Bạch Liên Hoa thường bị vấp ngã, trật chân, ngã đập đập mặt xuống sàn vì lý do này). Ba chẳng hiểu sở thích của người khác hay cách để đi chơi cùng một người, ba luôn tự cho là đúng mua cho tôi những bộ đồ hết sức cổ hủ (cô ấy không bao giờ rủ ba mình đi mua đồ chung nữa và sau lần đi mua đồ cùng Bạch Hoàng Lâm lúc 11 tuổi, Kim Băng Vy cũng giống như Bạch Liên Hoa). Còn nữa, đặc biệt là khi ba đi làm về, cứ có mùi gì khó ngửi phát ra từ người ba ấy, vậy mà mẹ còn bảo ba thơm. - Bạch Liên Hoa nói.

- Tôi luôn nể mẹ mình vì chấp nhận cưới một người như ba đấy! - Bạch Liên Hoa cảm thán nói.

Bạch Liên Hoa cùng Kim Băng Vy hiện tại đang trên đường về phòng, nhưng vì cuộc nói chuyện vừa rồi mà cả hai đang đứng tại hành lang gần cầu thang, đồng thời, ở một góc khuất sau bức tường cạnh cầu thang, Bạch Hoàng Lâm và ba mỗ nam nghe lén lúc chiều cùng nhau nghe lén cuộc đối thoại của hai cô gái. Lúc này sắc mặt của Bạch Hoàng Lâm đen như đít nồi.

- Nhưng mà, khi cô yêu một người nào đó, cô sẽ thích và bỏ qua những điểm không tốt của họ, có thể bình thường cô không giặt đồ lót người người đó hoặc là không thể chịu đựng được mùi hôi của họ, nhưng khi cô yêu họ rồi, những thứ đó đối với cô lại rất đỗi bình thường, cô sẽ không tự chủ được mà bỏ qua những điều nhỏ nhặt mà người đó làm ra và mẹ cô cũng như vậy đấy! - Kim Băng Vy nói.

- Nhưng mà, ba rất thương cô đấy! À không, rất thương con của mình! - Bạch Liên Hoa nói.

-???? - Kim Băng Vy khó hiểu. Sao cô đã cố đánh lạc hướng vấn đề mà Bạch Liên Hoa vẫn đổi lại chủ đề nhanh vậy???

Và Kim Băng Vy không nhận ra rằng vì chiêu này Bạch Liên Hoa dùng quá nhiều rồi nên bản thân tự động "miễn dịch". (Nói cách khác là biết rõ rồi nên không dễ đánh lạc hướng Bạch Liên Hoa).

- Ba rất thương con của mình đấy, chẳng qua là cô không chịu để ý mà thôi! Ông ấy mặc dù điểm xấu thì nhiều nhưng nếu cô để ý thì ông ấy luôn làm những việc tốt cho cô thôi! - Bạch Liên Hoa nói rồi vỗ vai Kim Băng Vy một cái, quay về phòng mình.

-......... - Kim Băng Vy tự hỏi bản thân rốt cuộc cái chuyện gì đó sai sai nãy giờ là chuyện gì?

Bạch Hoàng Lâm đã xém khóc khi nhận ra vẫn còn có người hiểu bản thân mình như Bạch Liên Hoa. Thật tự hào về đứa con gái này của ông. Còn ba mỗ nam nghe lén kia thì đang bân khuân em gái/chị gái mình nghĩ gì về mình.

...........Đọc truyện tại Wattpad để có được những chương mới một cách sớm nhất.......

Kim Băng Vy về phòng, ngồi trên giường lấy máy tính ra chuẩn bị chơi game.

Sao nhỉ? Chuyện mà mình thấy sai sai là chuyện gì nhỉ?

Sau đó, Kim Băng Vy hồi tưởng lại những chuyện xảy ra từ chiều tới giờ...

-...... -

Biết rồi, có hai vấn đề.

Thứ nhất: Bạch phu nhân biết "Kim Băng Vy" bình thường sẽ không ăn đồ do bản thân nấu, vậy mà tối nay lại vào bếp nấu ăn, còn mời mình ngồi ăn nữa chứ! Trên bàn ăn cũng chỉ có mỗi món đó và thêm một món canh nữa thôi. Như vậy thì là tốt hay xấu đây?

Kim Băng Vy nghĩ mình cần tiếp xúc nhiều hơn với con người này.

Thứ hai: Bạch Liên Hoa liên tục dùng lời lẽ thẳng thừng công kích mình trong khi cả hai gần như đã làm hòa, vả lại còn mất kiên nhẫn khi nói chuyện về Bạch Hoàng Lâm, Bạch Liên Hoa trước giờ luôn không vội vã chuyện gì, nhưng chuyện liên quan đến ba mình lại làm ra biểu tình mất kiên nhẫn như vậy...

Kim Băng Vy quyết định bỏ qua cho vấn đề của Bạch Liên Hoa. Dù sao nếu Bạch Liên Hoa không đối đầu với bản thân nữa, cô cũng không còn gặp rắc rối.

Lại nghĩ đến chuyện của Bạch Hoàng Lâm, có lẽ theo lời Bạch liên Hoa nói thì đúng thật, có lẽ cô không nên có ác cảm với Bạch Hoàng Lâm nữa. Bạch Hoàng Lâm là dạng kiểu ngoài lạnh trong nóng, đối với việc thể hiện hay bộc lộ tình cảm thì dốt đặc cán mai*

(*là câu thanh ngữ chỉ sự dốt quá mức, dốt không biết gì, không thể tiếp thu gì được. Cán mai là đoạn.)

Có lẽ Bạch gia quả thực yêu thương Kim Băng Vy không màng danh phận con riêng của cô ấy. Vậy thì có phải từ trước đến nay bản thân cô đều ngu ngốc tự cho mình đúng rồi không? Vậy những việc chống đối Bạch Hoàng Lâm cũng không nên có đúng không?

Kim Băng Vy vui vẻ nghĩ rằng thế giới trong truyện cũng thật tốt, không có đáng ghét như mình tưởng.

...........Đọc truyện tại Wattpad để có được những chương mới một cách sớm nhất.......

Không!...Không...Không...Không...Không...Không...Không...Không... Không... Không... Không... Không... Không...Không... Không... Không... Không... Không... Không...Không... Không... Không!!!

Thế giới này vạn lần hạ lưu, vạn lần đáng ghét!!!!

Kim Băng Vy nhìn nhân vật vú em trong game của mình, tức đến chảy nước mắt phỉ nhổ thế giới trong truyện đồng thời bác bỏ suy nghĩ tốt đẹp trước đó của mình.

Nửa tiếng trước.

Sau khi lấy được tâm trạng vui vẻ của mình, Kim Băng Vy bật máy tính lên chơi game. Trong lúc đi làm nhiệm vụ, cô cực khổ lắm mới một mình đi vào phó bản tiêu diệt boss, tay tê rần đến nơi, chỉ còn một chiêu nữa là boss chết, có thể tăng đến 3 cấp, phần thưởng thu vào cũng rất tốt. Vậy mà vừa nháy mắt một cái, toàn bộ kinh nghiệm và phần thưởng đều bay về phía một nhân vật toàn thân màu hường phấn với ID: Bảo Bảo Bối Bối.

Kim Băng Vy trợn mắt há mồm ôm màn hình máy tính nhìn toàn bộ kinh nghiệm và phần thưởng mà mình cực khổ làm nhiệm vụ bay đến nhân vật nữ kia còn boss thì chết tại chỗ. Chính là vào phút cuối cùng, nhân vật nữ kia phóng một chiêu đến boss để kết thúc cho nên các phần thưởng và kinh nghiệm đều bay hết về phía đó.

WTF??? Cô mới là người bán sống bán chết đánh phó bảng, vậy mà toàn bộ lợi ích đều bay về phía người lạ mặt kia là sao???

Tức giận, Kim Băng Vy vào phụ cận nhắn tin với người chơi kia.

[ Phụ cận ] Thế Giới Này Hạ Lưu: Bảo Bảo Bối Bối là ai? Sao lại cướp boss của ta?

[ Phụ cận ] Bảo Bảo Bối Bối: Cái đó, là tôi lỡ tay bấm nhầm thôi, thành thực xin lỗi!

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Nếu xin lỗi có tác dụng thì cần gì đến cảnh sát! Mau trả lại kinh nghiệm và phần thưởng cho tôi!

[ Phụ cận ]Bảo Bảo Bối Bối: Nhưng....Phần thưởng thì còn có thể, còn kinh nghiệm thì không trả lại được! Anh bỏ qua cho tôi đi!

( Nhân vật trong game của Kim Băng Vy là nam)

[ Phụ cận ] ThếGiới Này Hạ Lưu: Có biết tôi khó thăng cấp đến như thế nào không? Nhân vật của cô đánh một cái phó bản còn được người ta giúp chỉ có mấy phút, làm sao hiểu được nhân vật vú em của tôi một mình đánh phó bản đến nửa tiếng mới xong chứ! Lại nói, phó bản lần này cấp độ khó, tôi lấy kinh nghiệm chỉ tăng được 3 cấp nhưng cô lấy lại tăng đến 5 cấp! Mau trả lại kinh nghiệm cùng phần thưởng cho tôi!

[ Phụ cận ]Bảo Bảo Bối Bối: Nhưng tôi không biết làm cách nào để trả kinh nghiệm cho anh cả! Trong game cũng không có chức năng tặng kinh nghiệm!

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Cô đi đánh phó bản, tới phút cuối để tôi đánh chiêu cuối hạ boss để lấy kinh nghiệm là được, còn phần thưởng chúng ta trao đổi!

[ Phụ cận ] Bảo Bảo Bối Bối: Tôi đánh phó bản rất dở, trước giờ toàn là được đồng đội cứu trợ, việc này không được đâu!

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Không quan tâm, nếu không cô bảo đồng đội bạn bè đến cứu trợ đi! Vậy mà một chiến thần (sát thủ) cấp cao như cô lại vô dụng như vậy thật hết nói!

Sau đó, nhân vật nữ kia đứng hình một lúc lâu, đột nhiên trên màn hình máy tính xuất hiện những vật phẩm rớt ra từ con boss chuyển đến túi của cô, rồi lại có tới 3-4 người chơi nữa xuất hiện. Nhìn có chút quen mắt, đúng rồi, là tổ đội lần trước cô lén lút đi theo xem bọn họ đánh phó bản, không ngờ còn có cả kiếm tiên áo trắng Vân Lãnh Bạch kia.

[ Phụ cận ] Vân Lãnh Bạch: Kinh nghiệm không thể trả!

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Cái gì?

[ Phụ cận ] Vân Lãnh Bạch:Bảo Bảo Bối Bối quá yếu, không thể một mình vào phó bản khó để đánh boss!

[ Phụ cận ] Tiểu Bạch: Bảo Bảo Bối Bối cũng đã xin lỗi, ngươi là nam tử hán lại đi bắt nạt một cô gái yếu đuối như vậy, thật không đáng mặt nam nhi đi!

( Nhắc lần nữa: nhân vật trong game Kim Băng Vy chơi là nam)

[ Phụ cận ] Thiên Kính: Cũng chỉ là vài cái kinh nghiệm, như vầy đi, bọn ta tặng cho ngươi bảo bối và phần thưởng tốt nhất trong Thần Khí ZN có được không?

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Không cần, cái ta cần là kinh nghiệm!

[ Phụ cận ] Tiểu Mễ: Lão đại, ta nhớ người này nha, chính là nam nhân lần trước lén lút xem chúng ta đánh phó bản, ta nghĩ chắc chắn y muốn tiếp cận chúng ta cho nên mới cố chấp như vậy!

Kim Băng Vy trợn mắt, như vậy cũng tự biên tự diễn ra cho được?

[ Phụ cận ]Thế Giới Này Hạ Lưu: Mắc bệnh liền đi khám! Xin lỗi đi, thao tác của các người thật tầm thường, ta phi!

Oanh một cái, Kim Băng Vy thấy một trận lửa lớn màu vàng có hình con rồng từ kiếm tiên áo trắng bay tới đánh một chưởng lên nhân vật vú em của cô, chết tại chỗ!

Nhìn màn hình một màu xám xịt trước mắt, Kim Băng Vy có xúc cảm muốn bẻ máy tính ra làm hai.

Chuyện vừa rồi, bỏ qua đi! Coi như mình bị chó cắn một phát vậy! Kim Băng Vy di chuyển qua một nơi khác để làm nhiệm vụ....Hình như cô nhìn nhầm rồi, sao kiếm tiên áo trắng Vân Lãnh Bạch kia lại xuất hiện?? Chưa kịp hết bàng hoàng, Kim băng Vy lại thấy màn hình một màu xám.

Như thế nào lại chết lần nữa?? Kim Băng Vy chuyển đến phó bản khác, lại nhìn thấy kiếm tiên áo trắng kia, nhưng lần này kiếm tiên đó không dùng một chiêu giết chết mà liên tục dùng kĩ thuật yếu nhất của mình để đánh Kim Băng Vy.

Kim Băng Vy nhìn nhân vật vú em của mình trên màn hình cứ bị đuổi giết như vậy không thể đi làm nhiệm vụ liền chuyển đến một nơi khác. Chỉ là dù cô có di chuyển đến chỗ nào thì mấy giây sau liền xuất hiện kiếm tiên áo trắng đánh giết cô.

ID Vân Lãnh Bạch kia lúc trước còn ở hạng hai trên bảng xếp hạng, mà mới qua một đêm đã đứng đầu khiến không ít người chơi tò mò mà theo dõi, lại nói động tĩnh vừa rồi của Kim Băng Vy và ID Bảo Bảo Bối Bối quá lớn khiến không ít người đến xem, bây giờ lại xuất hiện hai nam nhân một đánh một chạy đi đến khắp các phó bản náo loạn. Cho nên ID Thế Giới Này Hạ Lưu của Kim Băng Vy được chú ý rất nhiều, nổi đình đám trong game.

Kim Băng Vy muốn hộc máu vì tức giận, liền out game.

.........................................

Như đã hứa, đã giết Kim Băng Vy! Ngược lại còn giết rất nhiều lần nhé!! Tác giả cảm thấy lòng mình được thanh thản quá đi mà! <3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.