Có chút chật vật từ nơi cư trú của người ăn xin đi ra, Lê Hoài Nam có chút cười khổ, bởi người ăn xin quá là nhiệt tình rồi. Mở ra ba lô trang bị, Lê Hoài Nam nhìn xem thuộc tính bông hoa:
Hoa bỉ ngạn
Miêu tả: đã được người dùng đại pháp lực cải tạo, rất khó để phá hủy.
Hiệu quả duy nhất: đây là chìa khóa mở cánh cửa U Minh.
Lê Hoài Nam nhìn thấy có chút cảm thán, tên kia thật là si tình đây. Về vị trí của U Minh thì Lê Hoài Nam đại khái cũng đã biết vị trí, chính bởi vì nó mà Lê Hoài Nam mới không hiểu thấu trùng sinh về lại khoảng thời gian này. Vừa đi Lê Hoài Nam vừa nghĩ, nếu như tất cả mọi thứ mình quan sát được là thật, thì một thế lực cường đại như vậy làm sao có thể biến mất được, thậm chí tất cả mọi người đều không hề biết đã từng xuất hiện một nơi như vậy? Dần dần xâu chuỗi lại các sự việc với nhau, một cảm giác lạ kỳ lạ bỗng nhiên vang lên trong lòng hắn, mà hắn không hiểu đó là cảm giác gì, chỉ thấy vô cùng kỳ lạ mà thôi. Rồi hắn chợt nhớ đến lúc cuối cùng khi biến về, Địa Tạng không hiểu lý do gì hướng về hắn nở nụ cười thần bí mà quỷ dị cùng gật đầu thoáng một cái, lúc đó bởi vì không có nhiều thời gian suy nghĩ nên Lê Hoài Nam chỉ cho là trùng hợp thôi, giờ nghĩ lại thì lúc đó dường như Địa Tạng hướng về hắn gửi lời chào.
Nghĩ đến đây, Lê Hoài Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh/4612670/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.