- Ô, làm sao lại như vậy?
Diệp Tiểu Manh ngạc nhiên nói ra.
- Chuyện này...
- Nói ngươi đần đúng là đần mà!
Mị có chút dỡ khóc dỡ cười, nói:
- Ngươi còn không nhìn ra, Từ Mẫn rất có hảo cảm với quái thúc thúc sao?
- Ồ? Ồ? Không thể nào?
Diệp Tiểu Manh mở to hai mắt.
- Làm sao có thể? Ta tại sao không nhìn ra?
- Trời ạ, ngươi đúng là cực phẩm trong đám ngốc mà.
Mị dùng sức vỗ vỗ đầu mình.
- Người ta nói ngực to không có não, ngươi ngực nhỏ nhưng cũng không có não a.
- Ai nói ta không có.
Diệp Tiểu Manh véo lấy eo, vẻ mặt không phục nói ra.
- Lần trước tắm rửa soi gương, ta đã có rãnh rồi đấy.
...
Một cột sáng chói mắt từ trong phòng bắn ra, cái kia hào quang mạnh tới mức không ai mở mắt ra nhìn. Cột sáng đó chỉ là một chút năng lượng bị tiết ra thôi, tất cả đang kích động vờn quanh, xoáy lên trên những hòn đá trên mặt đất hình thành một cơn gió lốc cực lớn, đem cột sáng vây vào giữa. Trong gió lốc xen lẫn vô số hòn đá, càng di chuyển càng nhanh, nếu như có người bị cuốn vào trong đó, chỉ sợ không đến vài giây đồng hồ đã bị những hòn đá này đập nát.
Lilith thân đang ở trong trung tâm cuồng bạo của con gió lốc này lại có cảm thụ khác.
Khác với vẻ cuồng bạo bên ngoài cột sáng, trung tâm lại vô cùng yên tĩnh tường hòa.
Hào quang từ trên trời chiếu xuống, ấm áp rất thoải mái, làm cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413834/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.