Alie đang không ngừng chạy trốn dọc theo hành lang màu trắng, mà hắc ám đuổi theo sau lưng giống như là lỗ đen, tiếp xúc với thứ gì thì thôn phệ thứ đó gần như không còn. Tuy rằng nàng đã toàn lực chạy trốn nhưng khoảng cách vẫn kéo lại gần từng chút từng chút một, mép váy màu đen kia đã bị bạch sắc quang mang nuốt hết, để lại từng lỗ hổng không theo quy tắc nào. Còn vài mét cuối cùng là đã đến cửa ra vào thông với hiện thế. Mà tình huống hiện tại, viện thủ duy nhất nàng có thể nghĩ đến chính là Minh Diệu. Tuy rằng bản thân bị trọng thương, nhưng nàng vẫn cắn chặt hàm răng, không để ý đến vô số miệng vết thương trên người, cố sức chạy về phía lối ra.
Rốt cục thì nàng đã tới lối ra. Đẩy cửa ra, đầu tiến vào bên trong bạch sắc quang mang. Thời gian dần trôi qua, hào quang tán đi, thị lực dần khôi phục lại. Nhưng vượt quá dự kiến của nàng chính là vật xuất hiện trước mắt nàng vẫn là hành lang bị hắc ám thôn phệ trước kia, hơn nữa hắc ám kia đã ăn mòn đến bên cạnh mình. Trước khi nàng kịp làm ra phản ứng thì cả người nàng đã bị hắc ám vô tận kia bao phủ toàn bộ rồi.
Nàng kêu lên một tiếng sợ hãi, thân thể bắt đầu co lại, quần áo nàng ướt đẫm mồ hôi, từng giọt mồ hồ to như hạt đậu từ trên trán lăn xuống hai gò má nguyên vốn có chút tái nhợt, nhỏ xuống tấm chăn.
- A, tỉnh tỉnh.
Một giọng nữ hài truyền đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413828/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.