Minh Diệu nhìn thấy vẻ mặt oán hận lại sợ hãi của Phạm Đồng đối với Lưu Thiên Minh, thở dài một hơi. Tuy rằng trước kia hắn luôn cảm thấy thái độ Phạm Đồng đối đãi với những sinh vật siêu nhiên phi nhân loại thật quá cực đoan, hơn nữa hắn còn nổ súng bắn Diệp Tiểu Manh, làm hại Tiểu Manh thiếu chút nữa đã chết. Nhưng hiện tại nhìn thấy hắn biến thành bộ dạng như thế, Minh Diệu ngược lại cảm thấy không còn gì oán hận, thậm chí hắn cảm giác hiện tại Phạm Đồng thật đáng thương.
- Bỏ đi, xem như tôi cũng không hề nhìn thấy.
Minh Diệu quay đầu sang nơi khác:
- Vừa rồi anh nói thấy Tiểu Manh đang đùa chơi với tên kỳ quái nào đó ở khu lâm viên cách đây không xa sao?
- A, là thứ gì đó rất kỳ quái.
Lưu Thiên Minh gật đầu:
- Cảm giác có chút giống quỷ hồn, nhưng lại mang theo hương vị của Yêu tộc.
- Quỷ Yêu?
Minh Diệu cả kinh. Hôm nay rốt cục là ngày gì, như thế nào toàn bộ những sinh vật kỳ quái đều tụ họp một chỗ, hắn vội vàng hỏi:
- Ở phương hướng nào?
- Bên kia, rất gần!
Lưu Thiên Minh chỉ ra xa xa:
- Trong khu rừng cây gần phòng học cũ.
Minh Diệu gật đầu, điểm mạnh mũi chân bay nhanh về hướng mà Lưu Thiên Minh đã chỉ.
- Không cần phải gấp, không có nguy hiểm gì đâu.
Nhìn thấy thân ảnh Minh Diệu dần dần chạy xa, Lưu Thiên Minh lắc lắc đầu:
- Người trẻ tuổi, luôn xúc động như vậy...
- Chủ nhân!
Nữ La Sát mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413773/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.