- Anh đang hỏi em loại cảm giác khi nãy trong lòng em có còn nữa không?
Trần Hạo có chút dở khóc dở cười nói:
- Phụ nữ các em chỉ biết yêu vẻ xinh đẹp, mạng cũng không còn cần sao?
- Không có việc gì, em không sao.
Anh Đào hưng phấn nói:
- Còn anh? Anh có cảm giác gì không khỏe hay không?
- Không có!
Trần Hạo lắc đầu:
- Anh chỉ cảm thấy hơi choáng váng một chút, ngoài ra cũng không có gì.
- Ba người vừa rồi là ai vậy?
Anh Đào kỳ quái hỏi:
- Là người của trường học chúng ta sao?
- Không biết!
Trần Hạo lắc đầu:
- Dù sao không phải là người bình thường!
...
- Chủ nhân, vì sao ngài lại nghĩ muốn xuất thủ cứu hai học sinh kia?
Trên con đường nhỏ trong vườn trường, nữ nhân kiều diễm kỳ quái hỏi:
- Ngài không phải nói ngài thật chán ghét nhân loại sao?
- Phải a, ta chán ghét nhân loại!
Nam nhân áo trắng dùng tay đẩy gọng kính, thở dài:
- Nhưng ta lại càng thêm chán ghét hương vị cô độc!
- Thì ra là thế!
Nữ nhân xinh đẹp như có suy nghĩ gì, gật gật đầu.
Ở sau lưng nữ nhân, nam nhân vẻ mặt tái nhợt bị vòng cổ khóa lại dùng một loại ánh mắt oán độc hung hăng nhìn sau lưng nam tử áo trắng. Tựa hồ muốn dùng ánh mắt đâm thủng cả người của hắn...
...
Đem học sinh cuối cùng trong nhóm quái vật vây công mình đánh ngã xuống đất, Minh Diệu phủi phủi bụi dính trên bàn tay. Tuy rằng những sinh viên này đã hoàn toàn biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413771/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.