AdsBó hoa sinh nhật
Hắn quay đầu nhìn về phía cỗ thi thể không đầu nằm rạp trên mặt đất, trong tay không biết từ khi nào đang cầm một cây trường thương cũ kỹ. Cây trường thương nhìn qua thật thô sơ, chỉ là giống một cây gậy gỗ dùng vải rách cột lấy một mảnh lá sắt mà thôi. Nhưng Minh Diệu lại thấy được trên tấm vải nhuộm máu tươi đỏ sẫm, đây không phải là vết máu khi đâm Minh Diệu bị thương lưu lại mà là vết máu đã có từ rất lâu. Trong lòng Minh Diệu chợt động, cây trường thương kia tuyệt đối không phải là vật phàm, bởi vì cây trường thương mang đến cho hắn cảm giác thậm chí còn mãnh liệt hơn cả Yêu Lân, hắn đột nhiên nhớ tới một loại vũ khí trong truyền thuyết…
- Không nghĩ tới ngươi thật sự đúng là con đỉa chuyển thế a!
Minh Diệu dùng tay ôm đầu vai nói:
- Hơn nữa trong tay ngươi còn có loại vũ khí cấm kỵ này. Đối với ngươi mà nói, thứ này không phải hẳn nên bị hủy diệt sao?
- Hủy diệt? Không không không, ngươi lầm rồi.
Thi thể không đầu bắt đầu nói chuyện, cảnh tượng này nhìn thật có chút quỷ dị. Minh Diệu cẩn thận lắng nghe, thanh âm kia tựa hồ vọng lại bên trong thi thể không đầu kia.
- Đối với sự tồn tại như vũ khí cấm kỵ này, phương pháp bảo đảm nhất chính là đem nó nắm trong tay của mình!
- Không cần giả thần lộn quỷ, từ bên trong xuất hiện đi.
Minh Diệu nói:
- Luôn nằm mãi trên mặt đất không thấy nóng sao? Hiện tại chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413713/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.