- Bên hồ sơ của nữ phó tên Helen, có tìm được địa phương nào khả nghi hay không?
Minh Diệu tùy tiện ném xấp hồ sơ lên bàn, rút ra điếu thuốc châm lửa.
- Không có, thật sạch sẽ!
Ada lắc lắc đầu. Nàng còn đang cẩn thận quan sát hồ sơ của Helen, hi vọng từ bên trong tìm được chút dấu vết lưu lại.
- Hai mươi bốn tuổi, người Anh, ông nội là người Ba Lan, là con gái duy nhất. Nghề nghiệp của cha mẹ là thầy giáo trung học cùng chủ quản thuế vụ, giai cấp tư sản. Học giỏi, sau khi tốt nghiệp lại vào trang viện công tác.
Ada thở dài một hơi, khép lại hồ sơ.
- Thật sạch sẽ, không có địa phương nào đáng hoài nghi!
- Bên này cũng giống như vậy.
Minh Diệu có chút bất đắc dĩ nói:
- Sạch sẽ giống như nhi đồng mới được sinh ra, ngay cả hóa đơn phạt vì nhổ bậy hay đỗ xe trái quy định cũng không có. Loại thiếu nữ này lại là một nữ vu sao? Tôi không cho rằng như vậy.
- Sau cuộc đại giết hại thời Trung Cổ Châu Âu, nữ vu luôn mang theo quan niệm lánh đời, tuyệt đối sẽ không dùng gương mặt thật sống trong xã hội, để tránh bị giáo đồ Cơ Đốc phát hiện, rước lấy họa sát thân!
Ada nói.
- Các nàng che giấu rất sâu, không thể dựa vào hồ sơ để tìm ra sơ hở của bọn họ là chuyện nằm trong dự liệu mà thôi!
- Tôi có một nghi vấn!
Minh Diệu nhìn Ada nói:
- Nữ vu, trong sự lý giải của tôi chính là ý tứ vu sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413588/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.