Minh Diệu thật cẩn thận bước đi dưới ánh mặt trời một hồi lâu, xác định trên người mình không có chỗ nào bị bốc hơi mới yên tâm thả lỏng xuống. - Căn cứ theo cách nói của Alie, lực lượng của anh một thời gian sau mới triển lộ ra! Ada lại cười nói: - Chỉ cần không bị biến thành Huyết tộc, dù như không có được lực lượng đặc thù cũng không sao cả, có đúng hay không? - Ha ha, điều này cũng đúng! Minh Diệu cười cười: - Chỉ có chuyện kia tôi luôn luôn thực để ý. Nếu như thật không có hiệu quả, tôi sẽ rất buồn bực! Ada có chút kỳ quái nhìn Minh Diệu, nàng luôn luôn thật muốn biết chuyện mà Minh Diệu luôn lưu ý lại là chuyện gì. Nhưng bởi vì Minh Diệu không chịu nói ra, nàng cũng thật ăn ý không hỏi rõ hắn. Người phụ nữ thông minh chính là nên hiểu được, có một số việc không cần phải truy hỏi vấn đề thật cặn kẽ. Bởi vì nếu người đàn ông thật sự muốn nói, một ngày nào đó hắn nhất định sẽ nói ra. Nếu như người đàn ông kia không muốn nói, như vậy mặc dù bị truy hỏi thế nào chắc chắn cũng sẽ không thể nhận được đáp án. - Đinh đương! Thanh âm thang máy ngừng lại vang lên, đã tới tầng ngầm thứ tư, nơi này cũng là mục đích khuya hôm nay của bọn họ. Cửa thang máy chậm rãi mở ra, hai người đàn ông sắc mặt tái nhợt đứng ngay cửa thang máy. Nhìn hai người Minh Diệu đứng bên trong thang máy, trong mắt hai người hiện lên vẻ chán ghét. Nhưng nhìn trên gương mặt anh tuấn có chút yêu dị cùng làn da màu trắng như bệnh hoạn liền có thể phân biệt ra được, hai người đàn ông này là thành viên của Huyết tộc. - Tôi nghĩ hai vị có phải đã đi lầm địa phương hay không? Một Huyết tộc mở miệng nói, đồng tử màu vàng của hắn lướt qua trên người Ada, dừng lại trên người Minh Diệu, nhíu mày tựa hồ có chút khó hiểu: - Tầng này không mở ra cho người bên ngoài, vị nữ sĩ này tựa hồ nên trở lên tầng ba đi. Mà vị tiên sinh này… - Xin hỏi vị tiên sinh này, ngài là… Huyết tộc còn lại hướng Minh Diệu cúi người thi lễ: - Xin thứ cho tôi vô lễ, trên người ngài đích xác có hương vị của Huyết tộc cao quý, loại liên hệ huyết thống này tôi tuyệt đối sẽ không nhận sai. Nhưng ngài có phải nên giải thích một chút, vì sao trên người ngài vẫn còn hỗn hợp hương vị của nhân loại hèn mọn đây? - Điều này rất đơn giản! Ada từ trong túi xách mang theo bên mình lấy ra một tờ giấy chứng nhận, ở trước mặt hai Huyết tộc vươn ra: - Tôi là nhân viên công tác của ủy viên hội tối cao Châu Âu, đến nơi đây là vì có chút nhiệm vụ đặc thù! Ada dừng một chút, chỉ chỉ Minh Diệu đứng bên cạnh nói tiếp: - Mà vị này sao, chính là phối ngẫu Huyết Hôn của Alie điện hạ. Tôi nghĩ với tên của Alie điện hạ, hai người chúng tôi đương nhiên đã có tư cách đến tầng này đi? - Xin tha thứ sự vô lễ của chúng tôi! Vừa nghe nói Minh Diệu là Huyết Hôn phối ngẫu của Alie, sắc mặt hai Huyết tộc biến đổi. Tuy rằng bọn hắn có chút không tin, nhưng cỗ hương vị phát tán từ trên người Minh Diệu chắc chắn sẽ không sai, tuyệt đối là hương vị của Huyết tộc cao cấp. Hơn nữa bọn hắn cũng nhìn ra được văn kiện chứng minh trên tay Ada, đối với nhân viên công tác thuộc ủy viên hội tối cao, bọn hắn tự nhiên không có lý do gì ngăn trở. Mặc dù đối với việc quản lý của nhân loại đối với Huyết tộc làm cho bọn họ có chút bất mãn, nhưng ở mặt ngoài vốn không thể trở mặt. - Hai vị, thỉnh đi bên này! Hai Huyết tộc đi trước dẫn đường, đưa Minh Diệu cùng Ada đi vào một gian phòng. Địa phương này cùng những quán bar xa hoa cũng không có gì khác nhau, duy nhất khác biệt chính là khách nhân vào nơi này sắc mặt đều là tái nhợt trắng bệch. - Xin hỏi hai vị cần uống gì không? Thái độ hai Huyết tộc nhìn qua có vẻ nho nhã lễ độ, nhưng nét tươi cười trên mặt vẫn thể hiện nội tâm của hắn là khinh thường. - Nhưng thật sự ngượng ngùng, nơi này của chúng tôi cũng không chuẩn bị vật phẩm thực vật cho nhân loại, cho nên hai vị chỉ có thể uống nước trắng… Minh Diệu liếc mắt nhìn qua Huyết tộc kia, ý nói “ngươi đã không có thứ gì dùng thì còn nói lời dư thừa làm gì”. Hắn phất phất tay cho người kia rời đi, hai người cùng ngồi xuống bên bàn trống. Có lẽ hai nhân loại ngồi giữa một đám quỷ hút máu có chút quá mức nổi bật, chẳng qua Minh Diệu chỉ vừa mới ngồi xuống mà thôi, bên cạnh đã có vô số ánh mắt chăm chú nhìn lên hai người, nhìn tới mức Minh Diệu cảm thấy không được thoải mái, lông tơ cả người như dựng đứng lên, trong ánh mắt của những người kia hiện lên vẻ miệt thị, tò mò, đùa cợt, thậm chí còn có cả vẻ tham lam. Cảm nhận được thật nhiều ánh mắt đủ ý nghĩa bất đồng, Minh Diệu cau mày. Đối với những ánh mắt ý nghĩa khác hắn còn có thể hiểu được, theo thái độ liền có thể suy đoán ra là Huyết tộc không thích nhân loại, đối với bọn hắn mà nói nhân loại bất quá chỉ là một loại sinh vật cấp thấp mà thôi, giống như nhân loại đối đãi với thực vật giống nhau. Nhưng đối với loại ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam kia, Minh Diệu thật sự không sao hiểu rõ. Nếu loại ánh mắt kia dừng trên người của Ada, như vậy Minh Diệu cảm thấy còn có thể chấp nhận được. Dù sao hôm nay Ada ăn mặc thật quá khêu gợi mong manh, phong tình vạn chủng vô cùng, thế nhưng loại ánh mắt tham lam như vậy lại rơi xuống trên người hắn! Chẳng lẽ lại có nữ quỷ hút máu xem trọng bề ngoài của lão tử, muốn làm ra quan hệ siêu việt chủng tộc hay sao? Minh Diệu đem ý tưởng không chút thực tế này ném ra sau đầu. Đối với phương diện khuôn mặt của mình, hắn vẫn còn có chút tự mình hiểu lấy. Tuy rằng không thể nói là xấu trai, nhưng cũng không dính dáng gì tới hai chữ anh tuấn. Minh Diệu không có cảm giác mình đã soái tới mức khiến cho quỷ hút máu nảy sinh hứng thú muốn nhảy tới quan hệ luyến ái vượt qua rào cản chủng tộc. - Uy, ánh mắt của đám người kia vì sao lại như vậy đây? Minh Diệu nhỏ giọng hỏi Ada: - Tôi làm sao lại có cảm giác ánh mắt đám người kia nhìn tôi giống như đang nhìn thấy một con lợn sữa quay vậy? Cô không phải nói hiện tại quỷ hút máu không có hứng thú đối với máu của nhân loại nữa hay sao? - Không cần để ý, đây chỉ là thói quen của bọn hắn mà thôi! Ada mỉm cười, ra dấu cho Minh Diệu an tâm, nói: - Huyết tộc trong phòng này đại bộ phận đều là thành viên Huyết tộc đời thứ năm, có được sinh mệnh lâu dài. Bọn hắn chủ yếu là những cường giả may mắn còn tồn tại từ thời đại hắc ám lưu truyền xuống tới nay, cách nhìn đối với nhân loại đều vẫn còn dừng trong giai đoạn xem như thực vật, có rất nhiều người cũng không vì chuyện không thể hút máu người mà thay đổi thái độ đối với nhân loại. Cho nên nếu như anh phát hiện có một tên nào dùng ánh mắt như nhìn thực vật để nhìn anh, không cần để ý. Bọn hắn bất quá chỉ là vì thói quen mà thôi, cũng không phải thật sự muốn hút máu của anh! - Chỉ là luôn cảm thấy thật sự không chút thoải mái a! Minh Diệu oán hận nhìn xung quanh. Cả gian phòng thật im lặng, thanh âm nhạc giao hưởng du dương từ trong máy đĩa già cỗi truyền tới, càng hiển lộ nơi này thật quỷ dị. Minh Diệu gật gật đầu, nơi này hiện tại mới có một chút không khí của quỷ hút máu trong truyền thuyết mà hắn biết được. Cảnh tượng hôn ám, nhạc giao hưởng quỷ dị, ánh mắt tham lam trong góc tối. Tất cả chuyện này mới thật giống như đúc truyền thuyết mà Minh Diệu được nghe đồn đãi về quỷ hút máu. Cho tới bây giờ Minh Diệu mới hơi cảm thấy có chút đang đối mặt với quỷ hút máu trong huyền thoại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]