- Ngủ không đủ giấc khiến cho linh lực mất cân đối. Vốn nghĩ rằng đã tốt hơn, nhưng thật không ngờ lại có thể tái phát. Có lẽ là do gần đây dùng mắt quá độ.
- Chú cảm thấy là có chuyện gì xảy ra?
A Trạch luôn cúi đầu không biết là đang suy nghĩ chuyện gì, đột nhiên mở miệng nói.
- Dường như là cả thị trấn đều trở nên không bình thường. Vừa rồi trên đường chúng ta trở về, tôi thấy không ít người dân đã trở nên điên rồi. Chỉ biết không ngừng ăn mọi thứ, cái này tuyệt đối không thể là bệnh truyền nhiễm gì cả.
- Bây giờ còn không biết.
Minh Diệu lắc lắc đầu.
- Dựa theo quy luật hành động của họ, giống như là bị quỷ đói ám vậy, nhưng cái này lại không hợp với lẽ thường. Quỷ đói là do oán khí sinh ra khi chết đói mà hình thành. Nhưng mà trong xã hội bây giờ, có thể biến thành quỷ đói không nhiều. Làm sao có thể đột nhiên đều chạy đến, còn đồng thời tụ tập trong một cái thôn nhỏ được. Hơn nữa, nếu quả thực là bị quỷ đói ám, không có khả năng Tiểu Manh không cảm giác được. Hơn nữa thứ quỷ đói này, đều không có suy nghĩ, chấp niệm duy nhất của nó chính là ăn. Nhưng mà mấy tên canh giữ ở đầu cầu kia, rất rõ ràng là có năng lực suy nghĩ của mình, không phải là bị quỷ đói ám.
- Như vậy còn có thứ gì ngoài nó ra nữa không?
A Trạch hỏi.
- Yêu? Quái vật?
- Hiện tại còn không biết, tự liệu không đủ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413509/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.