- Tôi tiễn các cô đến đây thôi.
Lão Lưu gãi gãi đầu.
- Báo cáo công tác lần này, trở về tôi còn phải hao tổn tâm trí.
Nói xong Lão Lư liền hướng về phía Dương Nhan đang gửi hành lý ở phía xa xa khoát tay áo, rồi xoay người rời đi.
- A Trạch, lần này thực sự cần đa tạ cậu.
Dương Nhan lôi tay A Trạch nói.
- Nếu không phải là có cậu, chỉ sợ tôi cũng sẽ bị con quái vật kia giết chết, Lần này sau khi chia tay không biết còn có cơ hội gặp mặt hay không. Nhớ kỹ số điện thoại của tôi, nếu có việc gì cần hoặc là đến thành phố của tôi thì gọi cho tôi nha.
- Số điện thoại tôi đã lưu lại rồi, nếu có việc gì cần, tôi sẽ gọi cho cô.
A Trạch gật gật đầu.
- Nhưng mà…Thôi quên đi, máy bay của cô sắp cất cánh rồi, chia tay ở chỗ này đi.
A Trạch nói dứt lời, liền xoay người hướng về phía cửa máy bay của mình.
- Nếu như không có việc gì không cần thiết, hy vọng là không cần phải gặp lại.
Trong lòng A Trạch có một cỗ cảm giác áy náy không thoải mái. Nàng mơ hồ cảm thấy chuyện lần này dường như có một tia quan hệ với nàng. Lại nói tiếp, con quái vật kia ngây người ở trong phòng đó mười năm nhưng mà cũng chưa từng nghe nói đến có án mạng phát sinh. Mà lần này Trần Tự Lực và Ngô Thanh Thanh chết, có liên quan đến việc mình tiết lộ chân tướng của con quái vật kia cho bọn họ.
Có lẽ…Nếu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413485/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.