Nhưng nếu là quý sứ bị người của hiệp hội ở dương gian giết chết, mặc kệ là nguyên nhân gì, Địa Phủ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ tìm hiệp hội gây phiền phức. Mà đương sự là hắn, nhất định sẽ bị giận chó đánh mèo, kết cục chỉ cần suy nghĩ là biết. Dù sao hắn cũng chỉ là một tiểu nhân vật, mà tác dụng lớn nhất của tiểu nhân vật, chính là quýt làm cam chịu.
Phạm Đồng gánh chịu oan ức tuy rằng không phải là nhiều nhất từ khi xây dựng hiệp hội đến nay, nhưng mà tuyệt đối cũng không phải là người ít nhất. Hắn không quyền, không thế, không có chỗ dựa, làm việc không biết tiến thối, thủ trưởng cũng không thích hắn. Cho nên một khi xảy ra chút sự tình gì, như vậy người cuối cùng không hay ho chính là hắn. Tuy rằng hắn làm việc lỗ mãng, bất kể hậu quả, nhưng mà tuyệt đối không phải là ngu ngốc. Chuyện tình bị cảnh sát bắt đi lần trước, chỉ sợ nếu là xảy ra ở trên người khác, chỉ sợ mông còn chưa phải đặt xuống thì hiệp hội đã phái người tới đón đi rồi. Thế nhưng hắn lại bị giam giữ lại chờ đủ bốn mươi tám giờ sau hiệp hội mới phái người chậm rãi đến. Hắn biết chính là có người ra mặt cố ý dằn mặt hắn. Mà sau khi trở về, hắn liền bị phái tới một khu xa xôi, chẳng khác gì biến thành sung quân không có được kết cục tốt.
- Ngươi có lời gì muốn nói.
Tuy rằng khẩu khí vẫn còn lạnh như băng, nhưng mà Phạm Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413440/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.