- Ngươi ở chỗ nào? Nửa tháng nay không có đi làm, cũng không có điện thoại xin nghỉ phép, ngươi điện thoại cho ta vào sáng sớm thế này, có chuyện gì xảy ra à?
- Ân, ta có chút chuyện, muốn nhờ ngươi hỗ trợ!
Tống Tân nói bên đầu dây bên kia, mang theo giọng nói ấm áp.
- Xảy ra chuyện gì?
Tô Nham không đợi Tống Tân nói chuyện, liền bổ sung một câu:
- Trước tiên ta phải nói rõ, nếu vay tiền, tối đa chỉ có thể cho ngươi mượn vài ngàn, nhiều hơn ta không có đâu.
- Ân... Không phải vấn đề tiền!
Tống Tân lại nói bên đầu dây bên kia.
- Nhưng ta thật sự đang gặp phiền toái lớn, cần ngươi giúp ta.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Tô Nham có chút kỳ quái, quan hệ giữa nàng và Tống Tân không tệ, trong công ty cũng thường nói chuyện phiếm với nhau. Nếu là vay tiền, với quan hệ giữa nàng và Tống Tân, tối đa cũng chỉ có thể cho hắn vay mấy ngàn đồng, nhiều hơn lại không được. Nhưng Tống Tân nói không phải vay tiền, điều này làm cho Tô Nham cảm thấy rất buồn bực, nàng có thể giúp đỡ cái gì chứ?
- Trong điện thoại khó mà nói hết.
Tống Tân thở dài trong điện thoại, thanh âm có chút uể oải.
- Có thể ra đây được không? Ta đang ở ngay dưới lầu nhà của ngươi, không làm mất bao nhiêu thời gian của ngươi đâu.
- Hiện tại sao?
Tô Nham nhìn qua cửa sổ, hơn bốn giờ nên trời còn chưa sáng rõ, nhưng từ ánh sáng của điện thoại vẫn có thể nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413422/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.