Chú ý tới Minh Diệu đang ngó trừng mình, mặt của Diệp Tiểu Manh đỏ lên, trong nội tâm âm thầm cao hứng, xem ra phương pháp kia đã có tác dụng.
- Nhìn ta làm gì.
Diệp Tiểu Manh cắn môi dưới một cái, cúi đầu xuống, có chút thẹn.
- Ta... Ta...
Minh Diệu nuốt nước bọt một cái, hình như đã hạ
quyết tâm rất lớn, nói:
- Ta có chuyện muốn hỏi ngươi.
- Chuyện gì?
Âm thanh của Diệp Tiểu Manh nhỏ tới mức như muỗi kêu, mặt cũng đỏ bừng, nói.
- Ta chuyện này... Thật ra ta không dám nói...
- Nói đi.
- Ta hỏi ngươi có tức giận gì hay không?
- Không biết...
- Vậy thì tốt, nếu đã không tức giận, ta hỏi nhé?
Minh Diệu hít sâu một hơi, nói:
- Ngươi có bị lạnh hay không?
- Ân?
Minh Diệu hỏi vấn đề này Diệp Tiểu Manh sững sờ.
- Bây giờ đang là mùa đông, cho dù trong nhà có bật điều hòa, cũng chỉ được hai mươi độ thôi, ngươi mặc phong phanh như thế không sợ cảm lạnh à?
Minh Diệu cau mày, nói:
- Đều nói cái mông của tiểu hài tử không sợ lạnh, nhưng ngươi không được tính là tiểu hài tử.
- Ai cần ngươi lo!
Diệp Tiểu Manh thở phì phì, quệt mồm ba cái rồi rời đi.
- Chờ một chút a, ta còn chưa có nói xong a.
Minh Diệu ở phía sau hô lên.
- Còn có chuyện gì à?
Diệp Tiểu Manh cũng không nhìn Minh Diệu, quệt mồm ba cái bỏ đi tương đương với việc bất mãn lời nói của Minh Diệu.
- Cơm hơi nhiều nước nên ảnh hưởng tới hương vị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413420/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.