- Đúng, thời điểm ngươi giết Trần Viêm, ngươi có nghĩ nàng là một cô gái yếu ớt hay không?
Nghiêm Trọng ở bên cạnh hận tới mức nghiến răng nghiến lợi. Biết rõ bản thân mình bị bạn thân lừa gạt, mà nữ nhân thầm mến bị người ta giết hại, Tống Tân lại vụng trộmchạy trốn, Nghiêm Trọng chỉ có thể đem lửa giận phát tiết lên người của nữ quỷ.
Hắn quay đầu, nhìn Minh Diệu.
- Có thể cho ta thử không?
- Chuyện này không tốt lắm đâu.
Minh Diệu nhíu mày, nói:
- Nó đã rất suy yếu, không nên tiếp tục giày vò nó, dù sao nó cũng thân bất do kỷ.
- Không được, dù sao Trần Viêm chết trong tay của nó.
Nghiêm Trọng nhìn nữ quỷ, con mắt phát ra lửa giận tới cực điểm.
- Ta muốn báo thù cho Trần Viêm.
- Ngươi đang làm gì thế?
Minh Diệu cau mày nhìn Nghiêm Trọng, trong nội tâm thầm suy nghĩ.
- Thời điểm nữ quỷ kia giết người, sao ta không thấy ngươi muốn báo thù cho Trần Viêm, hiện tại nữ quỷ kia suy yếu như vậy, ngươi mới báo, muốn đánh rắn giập đầu sao?
Nhìn thấy bộ dạng suy yếu của nữ quỷ, Minh Diệu có chút không đành lòng, nhưng dù sao Nghiêm Trọng cũng là người ủy thác cho hắn, còn phải dựa vào tiền thuê của Nghiêm Trọng mà sống qua tháng này nha, cũng không nên cự tuyệt hắn quá trực tiếp.
- Này, ngươi là một đại nam nhân, lại đi khi dễ nữ nhân... Ah không phải, nữ quỷ?
Diệp Tiểu Manh nghe Nghiêm Trọng nói lời này liền không yên, lại quên nữ quỷ này vừa bị nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413417/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.