Sau khi sự tình kết thúc, tự nhiên Từ Mẫn sẽ không trả tiền công cho Minh Diệu. Mà là rất không trượng nghĩa mời Minh Diệu một bữa cơm, hơn nữa ngay cả nhà hàng cũng không tới mà là ăn ở nhà Từ Mẫn. Hơn nữa đồ ăn là do Từ Mẫn nấu. Tuy rằng đồ ăn cũng coi là phong phú, nhưng mà Minh Diệu ăn rất là khó chịu. Không phải vì cái gì khác mà chính là loại ánh mắt kia của Từ Mẫn khiến cho hắn có chút không chịu nổi. Ngươi ngồi ăn cơm, có một bà già ngồi cùng nhưng không ăn cơm mà lại dùng loại ánh mắt ấy nhìn người, dù là ai cũng sẽ thấy không thoải mái. Hơn nữa ghê tởm nhất chính là nha đầu Tiểu Quất kia, thừa dịp Minh Diệu không chú ý đã ăn mất hai cái cánh gà mà Minh Diệu thích ăn nhất. Làm hại Minh Diệu vây quanh con gà kia tìm cả nửa ngày, sửng sốt khi không phát hiện ra nó ở nơi nào. Mãi đến lúc ăn cơm xong, thu dọn cái bàn thì mới phát hiện ra xương của hai cái cánh gà nằm ở chỗ của siêu cấp ngụy lô ly chỉ mới có năm tuổi này.
Đương nhiên để trả thù, Minh Diệu thừa dịp Tiểu Mẫn ở trong nhà bếp rửa bát liền trả thù Tiểu Quất một chút. Văn vẹo khuôn mặt của Tiểu Quất như là bánh bao vậy, nhìn thấy ánh mắt muốn giết người kia của Tiểu Quất, tâm tình buồn bực của Minh Diệu cũng hóa thành hư không.
- Nếu chú còn dám động vào mặt của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chú.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413401/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.