- Về phần tình yêu của ngài, đích thật là không có giá trị gì. Tình yêu của ngài hỗn loạn không chịu nổi. Thậm chí khiến ta cảm thấy khinh thường khi gọi đó là chuyện
tình yêu.
- Cái này, thật đúng là ngượng quá.
Minh Diệu bĩu môi. Bị người khác bình luận chuyện tình yêu của mình không có giá trị gì, đích xác là không vui.
- Thời gian ta ra đời còn có thầy bói nói ta có số đào hoa.
- Có quyến rũ được nhiều nữ nhân hay không ta không biết, nhưng tình yêu của ngươi cho dù là cho không ta cũng không muốn.
Lilith khinh thường hừ một tiếng.
- Nhưng mà trên người của ngài đích xác có một thứ đồ vật khiến ta cảm thấy rất hứng thú.
- Là cái gì?
Lilith thè lưỡi liếm liếm cái môi đỏ tươi.
- Ánh mắt của ngài, ta thật sự vô cùng hứng thú.
- Cô cũng thật là biết chọn.
Minh Diệu nhíu lông mày.
- Đôi mắt của ta đích xác là còn giá trị hơn tình yêu của ta nhiều.
- Đó là tự nhiên, ta là thương nhân, tự nhiên sẽ không làm buôn bán lỗ vốn.
Lilith bày ra bộ dáng gian thương, chà xát đôi tay.
- Có một việc, ta luôn luôn rất muốn hỏi cô.
Minh Diệu đổi đề tài.
- Vì sao lại lấy đi tình yêu của người giao dịch.
- Có một việc, tôi luôn luôn rất để ý.
Minh Diệu chuyển đề tài.
- Vì sao mỗi lần cô đều lấy đi tình yêu của người giao dịch? Đối với một ác ma mà nói, tình yêu thì có lợi ích gì?
- Vô ích sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413385/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.