- Chúng tôi đã nói rồi mà, lấy năng lực của cậu, rất nhanh là có thể lật đổ địa vị của lão thủ trưởng ngồi lên vị trí này.
Tổ viên cũng không có để ý nụ cười của Tần Diệu có chút quái dị.
- Đêm nay có rảnh không? Mọi người muốn tổ chức tiệc chúc mừng cậu.
Tần Diệu cảm thấy có chút hơi mệt, vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn những tổ viên này tràn đầy chờ mong, lời nói từ chối đến miệng rồi lại không nói lên lời.
- Được rồi, đêm nay không có nhiệm vụ, buổi tối gặp lại.
Tần Diệu gật gật đầu.
- Ha ha, tôi biết mà, cậu không giống như những công tử phú gia bình thường, sẽ không khinh thường những tiểu nhân vật như chúng tôi.
Tổ viên thân thiết vỗ vỗ bả vai Tần Diệu, thỏa mãn đi ra ngoài.
Tần Diệu ngồi ở trước bàn ăn, nhưng mà không ngừng uống rượu ở cái chai trong tay.
Bên tai tất cả đều là những lời khen tặng trống rỗng không thật, khiến cho hắn có chút không kiên nhẫn, lại không có chỗ phát tiết.
- Tần công tử, tôi mời cậu một ly.
Đến mời rượu là một người Tần Diệu không có ấn tượng. Nhưng mà từ trang phục thì có thể nhìn ra hắn cũng là một thành viên của hiệp hội.
- Sau khi thăng chức, mong cậu sẽ chiếu cố những tiểu nhân vật như chúng tôi nhiều hơn.
Tần Diệu không nói gì. Chỉ miễn cưỡng cười cười, một hơi uống cạn chai rượu trong tay.
Một ly rồi lại một ly, người đến mời rượu dường như là vô cùng vô tận. Từng gương mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413377/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.