- Ha ha, tiểu Lộ nhất định sẽ rất vui vẻ!
Trên đường đi về nhà Vương Đại Trụ không khỏi thầm nghĩ:
- Rốt cục tiểu Lộ có thể có món đồ chơi mới, còn xinh đẹp như vậy, lần này vận khí thật tốt.
Vương Đại Trụ là nhân viên làm việc từ bên ngoài đến, nói trắng ra chính là người làm công.
Trong nhà thật nghèo, mặc dù cưới được người vợ xinh đẹp nhưng không giữ được, sinh con xong chưa đầy một năm đã bỏ chạy theo người đàn ông khác, nghe nói đi về phía nam làm thiếp cho một ông chủ nào đó, cũng chính là làm vợ nhỏ cho người ta. Ở nông thôn trồng trọt không kiếm được bao nhiêu tiền, Vương Đại Trụ liền dẫn con gái tiểu Lộ vào trong thành phố làm công, kiếm tiền sinh hoạt. Hắn vẫn luôn có một tâm nguyện, chờ sau khi kiếm được nhiều tiền, đi về phía nam tìm người đàn bà kia, đem tiền hung hăng ném vào mặt của cô ta. Không phải cô chê lão tử nghèo sao, chờ lão tử có tiền để cho cô biết ánh mắt cô đã bị mù.
Bởi vì tâm nguyện này, công việc gì hắn cũng từng làm qua, lái xe vận tải, làm thợ hồ tại công trường,
thậm chí còn canh gác tại nhà tang lễ.
Bận rộn suốt mấy năm nhưng Vương Đại Trụ cũng không kiếm được tiền, ngược lại cuộc sống càng thêm túng quẫn. Trong thành phố cái gì cũng cần tiền, ăn cơm cần tiền, ngủ cần tiền, thậm chí đi nhà vệ sinh công cộng cũng đòi tiền. Không có biện pháp, hai cha con chỉ đành ở lại bên trong tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413300/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.