Bên trong căn phòng bày trí sang trọng, ở giữa đặt một cái bàn dài, trên cùng là một người đàn ông cầm pháp trượng bằng vàng xưa cũ, đồng thời dọc hai bên bàn gồm toàn những kỳ nhân dị sĩ thượng tọa mà bất cứ ai cũng đều toát ra cỗ năng lượng ba động kinh khủng.
Một lão giả tầm hơn 50 tuổi, ngồi cách không cái ghế phát biểu trước.
- Các ngươi đã tìm ra người kia chưa?
Không một ai trả lời khiến vị chủ tọa cầm pháp trượng thở dài.
- Aizz, ngày hôm đó, thái dương ảm đạm, toàn bộ vùng trời một mảng đáng sợ âm u, khí tức lạnh lẽo như cõi âm ti địa ngục, chắc chắn không chỉ là một Ám hệ thông thường xuất thế.
- Chúng ta phải tìm ra hạt giống này, nếu không phải người mình thì nhanh chóng giết chết, là phúc hay họa đều ở lúc này quyết định.
Người vừa nói là một thanh niên chừng 30 tuổi nhưng khí tức lại không kém bấy nhiêu so với những người ở đây, ngồi gần cuối hàng, gương mặt cương nghị, nhíu mày tỏ rõ quyết tâm.
Người đàn ông chủ tọa hướng mắt về một người khác hỏi.
- Bạch Nhãn Chân Nhân, ngươi cũng không soi được?
- Không được, có lẽ ở quá xa kinh đô chúng ta.
Trả lời là người đàn ông lớn tuổi có một bên mắt trái không còn lòng đen, nhìn qua có vẻ khá kinh dị.
- Thôi được rồi, tiếp tục tìm kiếm, tập trung chủ yếu vào lứa tuổi 12 vì người này vừa thức tỉnh thuộc tính.
- Vâng.
...
Vương Phong không biết được bản thân mình vô ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-dai-dao/56562/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.